“Boss...em, em.” Cô gái có gắn bảng tên ở ngực tên Mân Mân, cô ta biết rằng mình vừa làm điều gì không đúng lập tức tự giác tránh xa khỏi người boss lớn. Mặt mũi bị dọa đến tái đi.
Sở Minh Thành siết chặt tay thành quyền, ánh mắt nổi lên vài mạch máu nhỏ, người anh tỏa ra mùi thuốc súng nồng nặc. Khốn nạn, Triệu Đình Đình như vậy là có ý gì? Cô ta sao lại khóc chứ, còn bỏ đi khi anh chưa cho phép.
“Boss, em không cố ý, em...em không có gan đụng chạm vào người boss đâu.” Mân Mân mím môi cúi đầu xin lỗi lia lịa, ánh mắt lộ vẻ lo lắng, chỉ sợ boss lớn không những đuổi việc cô ta mà còn cho cả nhà cô ta tan gia bại sản!
Dường như lời giải thích của cô ta đối với ai kia là không có giá trị. Sở Minh Thành trừng mắt nhìn Mân Mân, gân xanh trên trán lộ rõ. Tất cả là tại người phụ nữ này từ đâu chui ra khiến Triệu Đình Đình chạy mất, vào phòng còn không gõ cửa, từ khi nào Sở thị có những nhân viên ngu ngốc như này, phép tắc còn không hiểu, chuyện lớn còn đòi làm được hay sao?
“Ai cho cô vào đây?” Lời nói đi đôi với hành động, Sở Minh Thành phẫn nộ bóp cổ Mẫn Mẫn đưa lên thật cao khiến cô ta càng sợ hãi mà khóc lớn.
“Em không dám đâu ạ, em còn chưa mở cửa mà.” Mẫn Mẫn chưa từng chứng kiến boss lớn tức giận đến nỗi tự tay xử lý người khác như này nên có chút hoảng loạn. Chính là sợ bị giết chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/som-da-co-bao-boi/1774186/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.