Triệu Đình Đình lặng im không nói gì nữa, cô cúi gằm mặt xuống ăn đồ ăn trong bát, đột nhiên lại thấy trong lòng ấm ức. Hắn đúng là người thông minh, nhưng mãi không thể hiểu được tâm ý của đối phương...à không nói đúng hơn hắn có thể biết được tất cả suy nghĩ của mọi người chỉ cần nhìn vào mắt họ, còn cô? Thì không.
Càng ăn càng không nuốt trôi nổi thức ăn, Triệu Đình Đình đưa một tay lên chống cằm, tay còn lại gõ gõ đũa vào bát cơm vẻ mơ hồ, thật không rõ cảm giác này là gì nữa. Cô đã nghe hắn nói những câu đại loại như hai người là bố chồng nàng dâu rồi, nhưng vẫn cảm thấy rất khó chịu.
Sở Minh Thành nhìn thái độ của Triệu Đình Đình, mày hơi nheo lại, đưa tay lấy một tờ giấy lau khóe miệng vừa ôn nhu vừa lịch sự. “Con gái ăn cơm không được gõ bát.”
Lời nói quả nhiên hữu dụng, Triệu Đình Đình ngưng gõ đũa ngước lên nhìn Sở Minh Thành, ánh mắt như có ý lườm đối phương. “Cứ coi tôi là con trai đi.”
“Không được.” Hắn trả lời dứt khoát, ánh mắt đó lại lạnh lùng chiếu lên cô.
Hắn là cái gì mà đòi cô phải nghe lời hắn chứ, hắn có cái quyền gì mà dạy bảo cô từng chút một như vậy? Đúng là đáng ghét. Ước gì cô có thể lên tính lấy lại công bằng, những nghĩ lại cảnh tượng đồng bộ vệ sĩ của hắn mang súng bên người cô liền rùng mình dẹp ngay ý định đó.
“Phiền phức.” Cô hạ giọng lẩm bẩm trong miệng, mắt nhìn vào đĩa thức ăn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/som-da-co-bao-boi/1774178/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.