“Bố ơi…”
Tên ngốc Hựu Hựu đứng nép mình vào góc tường, đôi mắt ngây thơ không ngừng ngoái đầu tứ phía cố nhìn vào người đang được Sở Minh Thành bao che.
Lần đầu tiên nhìn thấy bộ dạng nhếch nhác này của Sở Minh Thành sau ngần ấy thời gian khiến cậu ta không khỏi tò mò. Trước nay Sở Minh Thành rất chú trọng vẻ bề ngoài của mình, quần áo lúc nào cũng sạch sẽ, thơm tho, dù chỉ là một giọt mồ hôi trên trán chảy xuống cũng đủ để khiến Sở Minh Thành đi tắm ngay lập tức. Trước mặt cậu ta bây giờ là tấm lưng nhẵn nhụi, cường tráng của bố mình, từng giọt mồ hôi trong suốt lăn dọc theo đốt sống lưng, nền đất vương vãi lại một đống quần áo rách nát lôi thôi. Mang tâm hồn của một đứa trẻ chính cậu ta cũng không hiểu điều gì đang xảy ra, hay đơn giản cậu ta nghĩ bố mình đang bị thương!
Sở Minh Thành nhíu mày nhìn người phụ nữ trong tay mình sớm đã ngất lịm đi, khuôn mặt xanh xao lại rất nhiều, máu trong miệng vẫn tuôn ra dù lưỡi đã thôi bị cắn nát. Nhưng phía sau anh bây giờ lại có Hựu Hựu, muốn đi lên lầu phải đi qua cậu ta, Triệu Đình Đình đang không mặc đồ như vậy rất bất tiện. Khuôn mặt không hài lòng lộ rõ cái nhìn lạnh lẽo. Anh từ từ đứng vậy bế ngang người Triệu Đình Đình trước ngực, từ phía sau nhìn về anh cũng chỉ có thể thấy mái tóc buông xõa và đôi chân thon dài do thân thể anh không thể che chắn hết.
“Nhắm mắt lại.”
“Dạ?”
Hựu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/som-da-co-bao-boi/1774154/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.