Ngủ tại đây, cùng nhau sao?
Sở Minh Thành rốt cuộc liêm sỉ để ở đâu mà trơ trẽn đến vậy? Hắn còn có thể nói ra những lời này một cách điềm tĩnh thong thả, hắn rốt cuộc có coi Hựu Hựu là con hắn không? Ngay cả vợ của con trai cũng không buông tha thì Sở Minh Thành đích thị không phải là con người.
Hơi gió điều hòa vô tình thổi ngang mặt Triệu Đình Đình khiến cô cứng đờ người lại, vốn chưa kịp phản ứng thì toàn thân đã bị Sở Minh Thành nhấc bổng lên cao vút rồi tiến về phía giường lớn, nơi Hựu Hựu đang say sưa ngủ.
“Anh điên rồi à?” Trống ngực cô vang lên liên hồi, cô lập tức nhắc nhở hắn, hắn có thể làm chuyện này nữa sao, thật hết cách chữa.
Đáp trả lại phản ứng của cô, Sở Minh Thành mặt lạnh như tiền, tay giữ thật chắc người Triệu Đình Đình, đặt cô xuống giường ngay sau đó nằm uỵch xuống ôm chặt lấy cô. Bên cạnh Triệu Đình Đình bây giờ chính là gương mặt non nớt của Hựu Hựu, đôi mắt nhắm nghiền và hơi thở đều đặn của cậu ta. Quay sang bên phải thì cũng chính là nằm gọn trong lòng Sở Minh Thành, rõ ràng hiện giờ cô đã bị hai bố con nhà họ làm bức tường bao vây toàn bộ đường thoát.
“Xin anh đấy, tôi sẽ về phòng mình, thả tôi ra.” Cô thì thào cẩn trọng, đôi mắt chớp chớp nơm nớp lo lắng giữa chừng Hựu Hựu sẽ tỉnh lại.
“Nếu còn nói thêm điều gì, tôi bật công tắc đèn.”
Não Triệu Đình Đình nổ oành một cái, rõ ràng Sở Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/som-da-co-bao-boi/1774115/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.