Xem này, mọi thứ cần thiết đều có sẵn trong phòng! Ti vi, tủ lạnh, điều hòa,...
Cả đời Triệu Đình Đình cô đi làm chưa một lần nghĩ đến chuyện tương lai sẽ tự thưởng cho mình một căn phòng đủ tiện nghi để làm công việc mình yêu thích như này, nếu có nghĩ đến thì cũng chỉ là ước mơ. Vậy mà tên Sở mưu nhân đó lại thực hiện dễ dàng từ bao giờ?
Cô áp tay vào cửa kính nhìn khắp xung quanh cảnh vật trước mắt, có thể nói rằng đây là phía sau của biệt thự, thì ra phía sau biệt thự còn có một rừng cây ư?
Hay là vốn dĩ chúng đã được an phận nằm đó bởi một câu ra lệnh của Sở Minh Thành?
Cô chẹp miệng chán nản sau đó đến chiếc ghế được đặt gần thả mình xuống thoải mái. Êm thật, cảm giác như ngồi trên miếng bông gòn vậy, những người nhà giàu thường sẽ sướng như này sao? Chứ cô thì chưa một lần được trải qua.
Triệu Đường Đường ngả lưng ra phía sau, hai tay duỗi thẳng miệng ngáp một cái.
“Á á!”
Ruỳnh!
Triệu Đình Đình nằm sõng soài trên mặt sàn, mông vẫn trên ghế nhưng lưng thì như bị gãy vụn ra từng mảnh. Chết tiệt, vừa khen nó êm ái mà giờ nó đã trở mặt ngay được, ngay cả đồ vật trong nhà này cũng đáng ghét giống như bố con nhà họ Sở kia.
Cô nhăn mặt chống tay từ từ đứng dậy, tay còn lại xoa xoa lưng khóc thầm. Đau quá đi mất, cứ tưởng cái ghế này có thể ngửa ra nhiều một chút, không ngờ dùng sức quá mạnh nó lại bật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/som-da-co-bao-boi/1774104/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.