Ngày hôm sau, tình hình bất ngờ thay đổi. 
Hai người đứng dậy ra khách điếm, một đội thương nhân hung dữ tiến lại gần khách điếm, la hét đòi ở trọ. 
Minh Tô thấy trên người bọn họ toàn là cát vàng, lại nhìn ra bên ngoài, bên ngoài cũng không có gió nhiều, có thể đoán được đội thương nhân đi suốt cả đêm, hơn phân nửa là đi từ vùng hoang vắt, gió cát lớn từ phía bắc tới. 
Thế là người kéo tay Trịnh Mật, muốn xem thử bọn họ đã xảy ra chuyện gì. 
Chủ quán mời mọc vào, thấy sắc mặt nhóm người này khó coi, cũng không tránh, ngược lại còn cười hì hì tiến lên tiếp đón: "Đoàn người khách quan làm sao vậy? Sao sắc mặt khó coi thế?" 
Người cầm đầu cả giận: "Một nữ phạm trốn khỏi kinh sự, biên thành đang bị kiểm tra nghiêm ngặt đó, nhập quan còn đỡ chứ xuất quan thì rất gắt. Mấy tên lính cầm tranh đối chiếu từng người một, vô cùng gắt gao, chỉ có một chút tương đồng thì lập tức bắt lấy, không cho phân trần gì cả." 
Minh Tô và Trịnh Mật nhìn nhau một cái, vẻ mặt rất là nặng nề. 
Chủ quán nói: "Nữ phạm chạy mất thì đúng là phải rà soát kỹ càng." 
"Ta nghe sai dịch quan phủ nói, công văn truy bắt sẽ được đưa xuống nhanh thôi, không đến mấy ngày sẽ dán lệnh truy nã ở các châu phủ. Bọn ta đoán chừng là trong hai ngày này." 
Một người khác xen vào nói, có thể xuất quan nhập quan buôn bán thì ít nhiều cũng có quen biết với quan phủ. 
"Cũng không biết là nữ phạm như 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/som-chieu/1041662/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.