Trong nháy mắt đó, đầu óc Minh Tô trống rỗng, rồi lại cực kỳ tỉnh táo, hàng loạt suy nghĩ liên tục xuất hiện.
Hôm xét nhà Trịnh gia là do Trình Trì Sinh dẫn người đi lục soát, rất có khả năng hắn đã từng gặp A Mật.
Trịnh Mật phát hiện Minh Tô rất khẩn trương, bỗng thấy khó hiểu, quay đầu nhìn người thì lại bị Minh Tô kéo vào trong lòng, nghiêng người trốn sau cột.
Chuyện này đến quá bất ngờ, nhưng Trịnh Mật vẫn tin tưởng người theo bản năng, im lặng không lên tiếng.
Minh Tô dùng thân mình che chắn cho nàng, nhưng người lại nhỏ hơn Trịnh Mật năm tuổi, đầu cũng thấp hơn nàng một chút, cũng không thể che kín hết được.
Thế là người đặt tay lên đầu Trịnh Mật, ấn nàng vào vai mình, bản thân cũng dựa vào cần cổ nàng, thấp giọng nói: "Tới......"
Chỉ một chữ nhưng Trịnh Mật lập tức hiểu ngay, nàng cũng căng thẳng theo.
Hơi thở của Minh Tô phả vào cần cổ nàng, sự căng thẳng của Trịnh Mật lại có thêm sự rung động khó hiểu. Lúc này nàng mới phát hiện Minh Tô hoàn toàn rập khuôn theo dáng vẻ của mấy cặp nam nữ kia, nhưng cơ thể người lại cứng ngắc hệt như cây cột sau lưng.
Nếu đến gần nhìn thì tất nhiên sẽ phát hiện sơ hở.
Trịnh Mật ngừng thở, luồn tay vào áo choàng Minh Tô, ôm eo người.
Minh Tô đột nhiên mở to hai mắt, càng cứng đờ hơn, người run giọng, thấp giọng gọi: "A Mật......"
Người thật là, chẳng hiểu gì cả.
Trình Trì Sinh càng đến gần hơn.
Trịnh Mật sốt ruột, lại lờ mờ cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/som-chieu/1041659/chuong-22-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.