Ứng Tuân ném lá bài poker xuống rồi dựa lại ghế sô pha. 
Bét bảng. 
Lần đầu đứng bét. 
Buổi trưa ngồi đánh poker với em gái và hai đứa nhóc trong đội một lúc làm Ứng Tuân hơi mệt mỏi, vốn ván này đã chẳng thèm động não nên cứ thế mà đánh, quả nhiên đứng bét. 
Ván cuối không chỉ là xóa nợ, ngay từ đầu bốn người bọn họ đã nhất trí ván này ai thua sẽ bị phạt. 
Ứng Tuyển cười gian, chớp mắt nhìn Ứng Tuân: “Anh ơi…” 
Cửu Tuế chống cằm nhìn cô ấy: “Nghĩ ra cách phạt anh của chị rồi à?” 
Ứng Tuyền nhếch môi: “Ừ hứ.” 
Clare một tay cầm lá bài, một tay cào qua cào lại liên tục vì phấn khích: “Là gì thế?” 
Cả bọn rất hứng chí, ngược lại Ứng Tuân lại dụi mắt một cách mệt mỏi. Từ khi giải nghệ về nhà tới giờ anh vẫn luôn mất ngủ, vạch máu đỏ li ti trong mắt bao lâu nay vẫn không hết. 
Ứng Tuyền xích lại gần người đàn ông trên sô pha, nhướng mày: “Anh, điện thoại của anh có LOL mobile(*) không?” 
(*) App dành cho điện thoại của LOL, dùng để kết bạn, xem thông tin… 
Ứng Tuân đáp: “Không có.” 
Clare bật cười: “Máy anh ấy làm sao mà có cái này được.” 
Cửu Tuế nhìn lá bài trên tay, miệng cười để lộ rõ lúm đồng tiền: “Chị nói thẳng đi.” 
Ứng Tuyền cầm điện thoại của cô lên, thuận miệng hỏi: “Anh tôi bao tuổi rồi ấy nhỉ?” 
Cửu Tuế: “Hai mươi bảy.” 
Clare: “Tuổi mụ.” 
Ứng Tuyền: “Già quạch rồi mà đến giờ vẫn chưa có bạn gái, đội các cậu không lo à?” 
Cửu Tuế thở phì: 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/solo/454882/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.