Nghe tin, hàng ngàn phụ huynh đổ xô tới quanh trường như một bầy ong.
“Con trai tôi đang ở trong ngôi trường đó!”
“Mau tránh đường!”
“Tôi cần phải xem những gì đã xảy ra.”
“Ôi Chúa ơi!”
Nếu không có nỗ lực tuyệt vọng của cảnh sát và các nhân viên hiệp hội, có lẽ đám đông đã trở nên hỗn loạn.
Đồng thời, ngay khi nghe tin, các phóng viên đã chạy đến và đang bận rộn tác nghiệp.
“Uh? Sung Jin-woo kìa”
“Mau chụp ảnh anh ta đi!”
Jin-woo lặng lẽ di chuyển về phía những người dường như là nhân viên Hiệp hội, tránh ánh mắt của đám đông.
Nhìn vẻ mặt u tối của Jinwoo, các nhân viên hiệp hội cảm thấy căng thẳng.
“Ngài Sung Jinwoo…”
“Em gái tôi sao rồi?”
“Cô ấy đã được đưa đến bệnh viện Ilshin ở Seoul cùng với các học sinh khác.”
“…”
Jinwoo gật đầu và quay lại với khuôn mặt nặng nề.
Nhìn thấy biểu cảm của Jimwoo, người nhân viên Hiệp hội cảm thấy cổ họng mình khô khốc
Ực
Anh ta giải thích thêm rằng theo yêu cầu của Hiệp hội, ưu tiên hàng đầu của họ khi đến đây là kiểm tra tình trạng của Sung Jin-ah.
May mắn thay, cô đã an toàn.
Không có thương tích nào ngoại trừ những vết trầy xước quanh cổ và cổ tay.
Thợ săn Sung Jin-woo, người đã cứu cô không biết điều đó.
‘Nhưng áp lực nặng nề này….’
Điều gì sẽ xảy ra nếu Jinwoo không đến kịp?’
Các nhân viên Hiệp hội rùng mình khi nghĩ đến viễn cảnh đó.
Họ đã gặp may.
Trái với tâm trạng nhẹ nhõm của các nhân viên Hiệp hội, Jin-woo lấy điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/solo-leveling/4122219/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.