Yoo Jinho sững sờ.
“Đại ca, em thậm chí còn chưa nói hết...”
“Tôi nghĩ không cần nghe tiếp để hiểu hết ý của cậu.”
Jinwoo nói một cách chắc chắn. Không phải anh không thích Jinho. Cậu nhóc là một người năng động và chân thành. Jinho khác hoàn toàn với hình ảnh một người thừa kế mà Jinwoo thường thấy. Tuy nhiên, Jinwoo không có ý định thân quá với một Thợ săn rich boy, người có lẽ xem Hầm ngục như các sân chơi.
“Vậy, nếu đó là tất cả những gì cậu muốn nói, thì tôi đi đây!”
“Hyung... Đại ca...!”
Jinho cố gắng níu kéo Jinwoo.
“Đại ca! Chỉ cần 20 lần, à không, 19 lần nữa thôi...”
“Ở đâu? Hầm ngục sao?”
“Vâng, và em sẽ đưa cho anh khoản thù lao xứng đáng!”
Jinho nói như cầu xin. Jinwoo nghiêng đầu. Có hai lý do khiến một người đi làm Thợ săn: tiền và trách nhiệm. Nhưng Jinho có vẻ như không phù hợp với nguyên tắc đó. Cậu ta là người thừa kế trẻ tuổi, tiền trong Hầm ngục không hề quan trọng. Còn nếu đó là nghĩa vụ, Jinho sẽ không đi van nài người khác giúp đỡ như vậy.
Hay là cậu nhóc đang muốn thử cảm giác mạnh, sự sợ hãi trong các Hầm ngục? Cũng có thể như vậy. Một công tử sinh ra trong gia đình giàu sụ, được đáp ứng mọi nhu cầu và lúc nào cũng được chăm sóc, biết đâu lại chán ngán cảm giác an toàn vốn có thì sao.
‘Mình nghĩ rằng có đủ kiểu người trên thế giới này...’
Đó là ý kiến riêng của Jinwoo. Nhưng kì lạ thay, khi nhìn vào mắt Jinho, anh lại thấy một quyết tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/solo-leveling-thang-cap-mot-minh/99051/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.