Thật đúng lúc. Jinwoo đang khát khô cổ sau trận chiến.
Dù bối rối, Jinwoo vẫn đưa tay cầm lấy chiếc cốc.
"Ực"
Dòng nước lạnh chảy xuống cổ họng cậu.
"Ổn không, đại ca?"
Nghĩ lại thì, tên nhóc này ban nãy gọi cậu là "ông anh", giờ đã chuyển cách xưng hô thành "Đại ca".
"Mm Mm, đã quá".
Cậu trả lại chiếc cốc cho Jinho.
"Về những gì cậu vừa thấy ở đây thì-"
Trước khi Jinwoo kịp nói hết câu, Jinho vội ngắt lời:
"Tất nhiên! Em sẽ mang những bí mật này xuống mồ".
Với gương mặt quả quyết, Jinho tỏ ra cực kì nghiêm túc.
"Er... Cậu không cần phải làm thế đâu".
"Sao lại thế được! Đó lời hứa của em với đại ca!".
"... Ok, tùy cậu thôi. Nếu cậu muốn thế..."
"Đừng ngại, đại ca!"
Ai mà tin được rằng một Thợ săn hạng E lại tự mình hạ gục một con trùm của cổng hạng C. Dù vậy, Jinwoo vẫn cảm kích vì Jinho đã chủ động hứa rằng không tiết lộ chuyện này cho ai.
"Chắc cậu ta không nói dối đâu nhỉ. Nhìn thằng bé có vẻ tử tế thật thà..."
"Sao thế, đại ca?"
"...Không có gì."
Chàng trai này thật kỳ lạ. Jinwoo nghĩ vậy và đưa mắt nhìn Jinho từ đầu đến chân.
"Chắc là do mình đã cứu mạng cậu ấy".
Cũng có lý. Thường thì người ta sẽ cảm kích trước ân nhân cứu mạng. Jinwoo đoán vậy, và không nghĩ ngợi gì nữa.
Tất nhiên, sự thật hơi khác một chút.
UỲNH
ẦM
Dungeon khẽ rung lên lần nữa, rồi dừng lại. Sự rung chuyển là tín hiệu cho thấy cánh cổng sẽ sớm đóng lại.
Càng lúc, rung động sẽ càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/solo-leveling-thang-cap-mot-minh/99047/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.