Khi các Thợ săn chuẩn bị rời đi, Yoo Jinho lên tiếng hỏi với giọng đầy lo lắng:
“Các anh muốn tôi và anh Jinwoo ở lại đây sao? Đây là phòng Boss đó…”
Với sự hân hoan trong ánh mắt, Hwang Dongseok trả lời:
“Xời, nãy giờ ồn vậy mà nó còn chưa dậy, không sao đâu, các cậu sẽ ổn thôi. Chúng tôi phải ra ngoài lấy dụng cụ, tôi cũng tranh thủ hút điều thuốc luôn. Không sao đâu, chúng tôi sẽ quay lại ngay ấy mà”
Jinwoo lắng nghe lời giải thích nửa vời của Hwang Dongseok và cười thầm.
‘Hahah! Chờ từ đầu giờ mới lộ chân tướng, lâu vãi. Cơ mà có vẻ như bọn chúng đang quá khinh thường mình nhỉ?’
Lý do chỉ có thể là do Jinwoo và Jinho có cấp bậc thấp. Nhưng đúng như dự đoán, Hwang Dongseok và đồng bọn sẽ đi khỏi đây, ngay cả khi nó có một chút khác biệt so với những gì cậu đã tính toán.
Đã 4 năm rồi kể từ khi Jinwoo bước chân vào giới Thợ săn này; trong thời gian đó, cậu đã gặp rất nhiều “loại” Thợ săn khác nhau. Trong đó có ông Oh, là một freelancer* thỉnh thoảng giúp đỡ các công việc của Hiệp hội.
“Phải cẩn thận với “thằn lằn”.
Đó là điều mà ông Oh nhắc hoài, giống như một lời cảnh báo mối nguy hiểm ở trong Dungeon vậy. Nếu gặp mấy trường hợp quá nguy hiểm, sẽ có những Thợ săn hy sinh đồng đội của mình để trốn thoát. Họ sẽ bỏ bất kỳ ai phía sau để trốn thoát, kể cả là người quen, người lạ, kể cả là bạn thân đi nữa. Giống như là con thằn lằn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/solo-leveling-thang-cap-mot-minh/99045/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.