- Anh có đau đầu ko?
Cô em gái bé nhỏ hỏi cậu khi mới bước vào. Jinwoo lắc đầu.
- Không
Không tin tưởng được những lời cậu nói, mắt của cô em gái cậu tràn đầy lo lắng.
- Anh thật sự ổn chứ?
- Trời ơi thiệt mà.
Em gái cậu thở hổn hển khi cô bắt đầu đến gần cậu với 1 ánh nhìn như xuyên thấu cậu vậy. Đã quen với phản ứng của cô trong những tình huống như thế này, Jinwoo co rúm người cảnh giác khi em gái cậu bắt đầu đánh cậu.
- Em đã bảo anh là đừng để bị thương! Anh có biết là em đã lo lắng đến nhường nào không?!”
- … Anh xin lỗi.
- Tất cả những người còn lại đều ổn, tại sao lại chỉ có 1 mình anh là lúc nào cũng bị thương thế!
- … Anh xin lỗi…
Đôi bàn tay đang đánh cậu từ từ dừng lại. Và rồi, Jinah đứng đó với cái đầu cúi gằm, còn nước mắt thì bắt đầu chảy. Jinwoo ôm và vuốt nhẹ vào lưng cô bé, cố gắng làm cô bé ngưng khóc. Trong khi chính cậu cũng phải kìm nén những giọt nước mắt của mình.
- “Thế mà lúc đó mình đã chuẩn bị tinh thần để chết… bỏ lại con bé 1 mình…”
Tạ ơn chúa là cậu đã còn sống trở về. Nhìn vào khoảnh khắc này, cậu chợt nhận ra rằng mình đã cận kề cái chết rất nhiều lần. Nó như sống trong cơn ác mộng vậy.
Jinwoo hướng mắt về những từ ngữ đột nhiên hiện ra trong không khí.
Bạn có tin nhắn chưa đọc.
- “Cứ như mình còn đang mơ…”
Cậu không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/solo-leveling-thang-cap-mot-minh/99034/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.