Jin-Ah ngay lập tức nhào tới với vẻ phấn khích.
“Wow Wow, thơm quá”.
Trong khi đó, mẹ Jinwoo tỏ ra ngại ngần khi để con trai mình phải đi nấu ăn cho cả nhà. “Mẹ làm cũng được mà…” Jin-Woo cười toe toét và trả lời vui vẻ. “À, con muốn cho mẹ thấy kỹ năng nấu ăn của con đã tiến bộ tới mức nào”. Jin-Woo đã nài nỉ thuyết phục mẹ, và cuối cùng cũng giành được quyền kiểm soát nhà bếp. Và đây là kết quả cho nỗ lực của anh ấy. Bị con trai liên tục thúc giục, cuối cùng bà cũng mỉm cười và cầm thìa lên. Fuu-. Mẹ Jinwoo cẩn thận thổi một thìa súp nóng hổi rồi đưa vào miệng. Đôi mắt bà nhanh chóng mở to vì ngạc nhiên. Trong khi đó, Jin-Ah bắt đầu huyên náo. “Mẹ ơi, thế nào rồi? Ngon lắm phải không?” “Ôi Chúa ơi.” Thấy mẹ mình trông có vẻ ngạc nhiên, Jin-Woo chỉ khẽ nhún vai. “Con biết mà, oppa có tài nấu ăn đó. Mẹ cũng thử cái này đi. Oppa rất giỏi làm mấy món ăn vặt.” Trong khi cô bé không ngừng khen ngợi kỹ năng nấu nướng của Jinwoo đến nỗi quên cả chùi mép, Jin-Woo nhận thấy biểu hiện của mẹ anh ấy đang dần thay đổi vì lý do nào đó. Anh cẩn thận hỏi. “Mẹ? Sao thế ạ?” Bà nhẹ nhàng đặt muỗng sang một bên và hỏi lại. “Jin-Woo. Có phải con đang lo lắng về điều gì không?” Jin-Woo đã cố hết sức mình để duy trì nét mặt tươi sáng và tỏ ra bình tĩnh. “Mẹ có ý gì vậy, mẹ?” “Cha con, mỗi khi tham gia vào các nhiệm vụ nguy hiểm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/solo-leveling-thang-cap-mot-minh/2919305/chuong-232-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.