Daniel giật mình ngồi phắt dậy, hành động quá mạnh khiến Kyan nằm bên cũng giật mình mở mắt nhìn. Anh thấy cậu tỉnh dậy nhìn mình thì vội vàng đưa mắt sang quan sát một vòng trên người cậu từ đầu đến cuối.
"Cậu tỉnh rồi." Kyan nằm nghiêng người đối mặt với cậu, cổ áo bị hở kia càng vì thế mà hở ra nhiều hơn, mái tóc bù xù không gọn gàng kia lại khiến cho anh dịu dàng hơn ngày thường, đôi mắt đen láy kia như hồ nước sâu thẳm phản chiếu hình ảnh của cậu. Anh có chút lười biếng mà ngáp vài cái.
Dáng vẻ này của anh cũng thật biết quyến rũ người khác, cậu đơ người lúc lâu rồi đột nhiên đỏ mặt vội vàng rời giường. Kyan thấy vậy cũng chỉ biết mỉm cười.
Sau khi tỉnh táo lại Kyan liền ở lì trong phòng cậu khiến cậu không biết phải làm sao. Kyan thấy cậu đã thay đồ xong mở miệng nói, "Chúng ta đi ăn sáng thôi, cậu đợi tôi về phòng thay đồ nhé."
Daniel theo bước Kyan về phòng của anh, đây là lần đầu tiên cậu vào phòng anh. Daniel tò mò nhìn ngó xung quanh, căn phòng có vẻ tối hơn so với phòng của cậu, ga giường cũng đều là một màu đen, cậu nhẹ nhàng ngồi xuống giường chờ đợi.
Kyan thay đồ xong liền bước ra khỏi phòng thay liền nhìn thấy trên giường mình đột nhiên xuất hiện một vật trắng như tuyết đang nằm giữa giường. Anh lại gần xem thì hóa ra là cậu đang nằm trên giường anh ngủ. Căn phòng tối tăm nay lại xuất hiện một ánh trắng lạnh lẽo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-xam-va-doa-hong-hoa/3370157/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.