Bầu trời đã chuyển hẳn sang màu đen, những chùm sao lấp lánh trên cao kia được màn đêm hỗ trợ mà càng lấp lánh hơn. Daniel đứng ngoài ban công nhìn ngắm khung cảnh trước mặt, khu phố ở xa xa kia nổi bật hơn bao giờ hết, đèn đường giống như vì sao sáng vậy. Cậu nhìn thấy dòng người tấp nập qua lại, không những thế còn nghe được cả tiếng bán hàng của mọi người.
Gió đêm thổi qua hơi se lạnh nhưng lại khiến cậu cảm thấy thoải mái hơn bao giờ hết, lúc trước cậu cũng bị gió đêm thổi qua như vậy nhưng hoàn cảnh lại khác bây giờ. Hiện tại cậu đã có chỗ để sống, cũng có thức ăn ngon, quần áo lành lặn để mặc, không cần phải bôn ba chạy đây chạy đó, không cần ngủ ngoài lề đường cũng không lo quần áo bị lấm bẩn bởi bùn đất.
Kyan thấy cậu lẻ loi như vậy thì nhẹ nhàng tiến lại gần choàng lên cho cậu chiếc khăn mỏng, "Cẩn thận bị cảm lạnh."
Daniel giật mình nhìn Kyan, cậu biết người này là người tốt nhưng vẫn rất đề phòng anh, nếu lỡ như một ngày nào đó anh bỗng trở mặt với cậu thì cậu còn biết đường mà trốn đi. Daniel gật đầu cảm ơn anh sau đó vẫn tiếp tục nhìn ngắm khung cảnh bên dưới. Kyan đứng cùng cậu một lúc lâu, anh chợt nghĩ, nếu cứ đứng mãi như vật sẽ rất mỏi chân, ngày mai phải kêu người cho một bộ bàn ghế đến để đây mới được.
Thật ra Daniel tiếp tục đứng ở đó là vì Kyan vẫn chưa chịu rời đi, cậu muốn vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-xam-va-doa-hong-hoa/3315244/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.