Một màu đen kịt! Điều làm Tiêu Nhất Thiên bất ngờ chính là bên trong Điện Quỷ Sát lớn như vậy nhưng lại không bật đèn, tối như mực làm mắt không thể thấy gì, mượn ánh trăng lạnh lùng yếu ớt có thể lờ mờ nhìn thấy từng tòa cung điện lầu các ở xung quanh, gió đêm thổi qua, âm khí dày đặc làm người ta có cảm giác giống như anh đang đi vào nhà mà! Nhưng mà.
Là một cường giả siêu cấp Nhị Cảnh Minh Tâm, năng lực nhận biết của Tiêu Nhất Thiên không phải thứ mà người bình thường có thể sánh được, Minh Kình trong cơ thể khuếch tán ra ngoài, lập tức có thể thu hết tất cả tiếng động ở một trăm mét xung quanh vào trong lòng!
Vu tiên sinh đâu?
Lý Vệ mới vừa nói là tiên sinh Vu sẽ tiếp ứng ở bên trong điện Quy Sát, nhưng Tiêu Nhất Thiên chờ trong giây lát, làm gì có bóng dáng của tiên sinh Vu?
“Tiên sinh Vu?”
Mặt Tiêu Nhất Thiên bộc lộ sự cảnh giác, thử gọi vài tiếng!
Đột nhiên!
Một giọng nói trầm thấp vang lên từ sau lưng của Tiêu Nhất Thiên: “Tôn chủ Ngưu Sát, hơn một năm không gặp, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ?”
Nghe giọng nói!
Dường như cách Tiêu Nhất Thiên không xa, chỉ có mấy chục mét, mà năng lực nhận biết của Tiêu Nhất Thiên lại bao trùm cả một trăm mét xung quanh nhưng lại không cảm nhận được sự tồn tại của đối phương!
Điều này khiến Tiêu Nhất Thiên không khỏi hoảng sợ.
Ngay sau đó!
Tiêu Nhất Thiên bỗng nhiên quay người, quay đầu lại liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-vuong-bat-bai/1698430/chuong-618.html