Chương trước
Chương sau
Cái gọi là “viện binh” đó đương nhiên là Quỷ Sát của điện Huyền Vương!
Nếu không!
Chắc chắn sẽ không dám chặn đường của Tổ Kỳ Sơn đâu!
Còn về việc cụ thể là Quỷ Sát nào hay có mấy Quỷ Sát thì Tiêu Nhất Thiên vẫn chưa thể xác định được, nhưng từ tình hình của trận chiến có thể thấy được có lẽ là cục diện 3 chọi 1!
Cuộc chiến chỉ kéo dài khoảng mười mấy giây, Tiêu Nhất Thiên còn đang do dự không biết có nên qua đó tham gia náo nhiệt hay không thì tiếng ầm ầm bỗng dưng im bặt lại rồi!
Sau đó!
Một bóng hình như chớp nhoáng chạy về con đường ở hướng Tây Nam, còn ba bóng hình còn lại lại chạy về phía núi Ngưu Đầu. Rất hiển nhiên rằng dù là cục diện 3 chọi 1 thì mấy Quỷ Sát đó cũng không thể giữ lại tính mạng của Tổ Kỳ Sơn!
Chuyện này!
Cũng là lý do mà vừa nãy Tiêu Nhất Thiên không đuổi theo. Chỉ cần sức mạnh của bản thân chiếm ưu thế, muốn đánh bại đối thủ cùng đẳng cấp không khó, nhưng muốn giết đối thủ cùng đẳng cấp thì lại quá khó. Cũng giống như mèo bắt chuột, diều hâu bắt gà con vậy, cần phải toàn lực nghiền nát từ các phương hướng mới được!
Tiêu Nhất Thiên trở lại sơn động trên sườn núi để đón Lý Trâm Anh. Lúc vừa mới xuống tới dưới chân núi, ba bóng hình kia đã xuất hiện trên đỉnh đầu họ, đưa mắt nhìn xung quanh một lượt, cả ba người đều không nhịn được mà trong lòng hằng lại!
Bi thảm!
Núi Ngưu Đầu sau trận chiến vô cùng hỗn loạn, xác chết khắp nơi, thảm thương không thể tả nổi!
“Là Tôn chủ Hổ Sát!”
Ngẩng đầu lên nhìn ba bóng hình kia, sắc mặt vừa mới thả lỏng của Lý Trâm Anh lại trở nên căng thẳng ngay lập tức. Trong số 12 Quỷ Sát của điện Huyền Vương thì sức mạnh của Tôn chủ Long Sát xếp hạng 1, còn Tôn chủ Hổ Sát xếp hạng 2. Trong số các cường giả siêu cấp của Nhị Cảnh Minh Tâm chắc chắn là đứng trên đỉnh rồi, còn mạnh hơn cả Tổ Kỳ Sơn nữa!
Chỉ thấy!
Tôn chủ Hổ Sát đang lơ lửng giữa không trung, đứng giữa ba người, dáng người cao lớn, hơi thở mạnh mẽ, trên mặt đeo một chiếc mặt nạ hình đầu hổ, trên người mặc một bộ cẩm bào lông hổ, ánh mắt sáng như những vì sao lạnh giá, cúi đầu nhìn Tiêu Nhất Thiên và Lý Trâm Anh. Lý Trâm Anh đang ở cách đó mấy chục mét, chỉ đối diện với một ánh mắt như vậy thôi nhưng dường như cũng cảm nhận được sự lạnh lẽo đang dồn lên trên mặt mình!
Thậm chí Lý Trâm Anh còn không dám dùng mắt âm dương của mình để tùy tiện đọc được suy nghĩ của Tôn chủ Hổ Sát, sợ rằng nếu bị Tôn chủ Hồ Sát phát hiện ra sự khác thường thì sẽ phát hiện ra bí mật trên người cô ấy!
Mà bên cạnh Tôn chủ Hổ Sát còn có hai người, một người bên trái một người bên phải nữa. Một trong số đó mang mặt nạ hình đầu chó, đương nhiên đó chính là Tôn chủ Cẩu Sát trước đó đã giả danh thành Tông Nam. Một người còn lại chỉ có sức mạnh của Nhất Cảnh Minh Khí, rõ ràng là không phải một trong 12 Quỷ Sát, cũng không mang mặt nạ hình của 12 cầm tinh~
Chẳng trách!
Lúc nhìn thấy thế trận này, Tiêu Nhất Thiên sực bừng tỉnh. Ba người bọn họ bao vây tấn công Tổ Kỳ Sơn, nếu như ba đại sát quỷ liên thủ với nhau thì có lẽ Tổ Kỳ Sơn hoàn toàn không thể chạy thoát được, nhưng một người trong số họ lại chỉ là Nhất Cảnh Minh Khí thì đương nhiên đó sẽ trở thành điểm đột phá của Tổ Kỳ Sơn rồi!
"Không sai!”
“Quả không hổ danh là con trai của Tiêu Thanh Sơn!”
Sau một hồi hai bên đánh giá lẫn nhau, Tôn chủ Hổ Sát nhìn chằm chằm Tiêu Nhất Thiên, mở miệng nói trước: “Thực lực chiến đấu của Tổ Kỳ Sơn thật sự rất ghê gớm, nhưng chỉ có bổn tọa ra tay thì cậu mới có thể giữa được mạng sống trong tay ông ta, thậm chí là tấn công ngược lại ông ta, thật sự là điều đáng quý!”
"Xem ra!”
“Cái chết của tên đầu bò ngu ngốc kia không uổng phí rồi!”
Rất thẳng thắn!
Tôn chủ Hổ Sát không hề có ý che giấu ý xã giao có lệ của mình, một câu nói đâm thẳng vào thân phận của Tiêu Nhất Thiên. Nguyên nhân rất đơn giản, lúc trước khi ở kinh đô của nước Đại Hoa, Tôn chủ Cẩu Sát đã giả danh thân phận của Tông Nam và một mình đối mặt với Tiêu Nhất Thiên. Nếu như không nắm bắt được suy nghĩ của Tiêu Nhất Thiên, đương nhiên sẽ không dám dễ dàng ngả bài với Tiêu Nhất Thiên rồi. Mà bây giờ lại không giống vậy, Tôn chủ Hổ Sát đã đích thân tới đây rồi, mặc dù Tiêu Nhất Thiên rất mạnh, nhưng chắc chắn sẽ không mạnh hơn Tôn chủ Hồ Sát!
“Phải vậy không?”
Nghe thấy Tôn chủ Hổ Sát nhắc đến người bố Tiêu Thanh Sơn của mình, con người của Tiêu Nhất Thiên không khỏi co rụt lại. Nhưng đối diện với lời khen ngợi của Tôn chủ Hổ Sát, anh không cho là vậy, lắc đầu nói: “Ba người đánh một người mà còn để cho Tổ Kỳ Sơn chạy mất. Đã nghe qua danh tính của Tôn chủ Hổ Sát từ lâu, hôm nay gặp mặt thật sự khiến người khác có chút thất vọng đó!”
Thằng oắt con...
Tiêu Nhất Thiên thật sự chẳng cho ông ta chút mặt mũi nào, Tôn chủ Hổ Sát khen anh như vậy nhưng anh lại khinh mấy người Tôn chủ Hổ Sát ra mặt
Cũng chịu rồi!
Ai bảo Tôn chủ Hổ Sát và những người khác cũng là thành viên của điện Huyền Vương làm gì? Mặc dù trong những hành động sau này có thể sẽ có chỗ cần hợp tác tới, nhưng thực sự Tiêu Nhất Thiên chẳng thể có tí thiện cảm nào với điện Huyền Vương cả!
Chỉ một Tôn chủ Ngưu Sát mạo danh thôi đã có thể phạm phải nhiều nghiệp chướng tày trời như vậy rồi. Nghĩ cũng chẳng cần nghĩ, hai tay của Tôn chủ Hổ Sát và những người khác cũng chắc chắn dính đầy máu tươi của những người vô tội rồi!
Loại người này, đáng chết!
"Láo xược!”
Ngay khi Tiêu Nhất Thiên nói ra những lời này, ánh mắt của Tôn chủ Hổ Sát đã lạnh dần rồi, vừa định mở miệng thì Tôn chủ Cẩu Sát ở bên cạnh đã đi trước một bước, lớn tiếng hét lên: “Uy danh của anh Hổ sao có thể để cậu dễ dàng khinh nhờn như vậy được?”
“Vậy thì sao?”
Tiêu Nhất Thiên nhìn lên Tôn chủ Cẩu Sát đang ở trên không trung, càng không khách khí nói: “Hay là, ông xuống đây đi để tôi khinh ông một chút nào?”
"Cậu!”
Tôn chủ Cẩu Sát tức giận ngay lập tức, ông ta biết rất rõ nên đương nhiên sẽ không xuống dưới. Nếu phải một mình đánh nhau với Tiêu Nhất Thiên thì chắc chắn ông ta sẽ chỉ bị khinh thêm mà thôi!
“Nếu không dám thì cầm cái mồm chó của ông lại đi!”
Tiêu Nhất Thiên hừ nói: “Giả làm cháu trai ở kinh đô nước Đại Hoa, bây giờ lại có Tôn chủ Hổ Sát nâng đỡ cho, nắng lên rồi, mưa cũng tạnh rồi, mà ông vẫn thấy ông còn có thể à? Hành động như vậy quả là danh xứng với thực đó!”
“Tên chó à!”
Tôi khinh!
Vì bị mặt nạ hình đầu chó che mất nên Tiêu Nhất Thiên không nhìn thấy được biểu cảm của Tôn chủ Cẩu Sát. Nhưng cũng không khó để tưởng tượng ra biểu cảm của Tôn chủ Cẩu Sát lúc này chắc chắn rất tuyệt luôn!
Tôn chủ Cẩu Sát thật sự không thể ngờ được vừa mới gặp mặt mà đã bị Tiêu Nhất Thiên làm cho nhục nhã như vậy rồi!
Nhưng mà
Tôn chủ Cẩu Sát lại không dám làm gì Tiêu Nhất Thiên cả, chỉ có thể quay đầu lại nhìn Tôn chủ Hổ Sát với hy vọng rằng Tôn chủ Hổ Sát sẽ đứng lên chống lưng cho ông ta, sẽ cho Tiêu Nhất Thiên biết mặt mũi, dạy dỗ Tiêu Nhất Thiên để anh biết được sự lợi hại của bọn họ!
Đáng tiếc!
Tôn chủ Hổ Sát hoàn toàn không thèm nhìn lấy ông ta một cái, cho dù có chú ý đến ánh mắt của ông ta thì cũng hoàn toàn không để ý đến thỉnh cầu của ông ta. Ngược lại còn bật cười rồi nói: “Bổn tọa sớm đã nghe nói Vua Sói Tiêu Nhất Thiên kiêu ngạo, ngông cuồng không chịu sự gò bó, không ai bì nổi, bây giờ xem ra quả nhiên những tin đồn đó đều không sai rồi!”
“Không sao!”
“Tuổi còn trẻ như vậy đã có thể có sức mạnh như vậy rồi, nhìn vào mảnh đất trăm quốc gia này thì cậu cũng là kỳ

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.