Thông thường!
Với sức mạnh của Tiêu Nhất Thiên, cộng thêm năm mươi nghìn quân giúp đỡ chặn đường xung quanh, đuổi giết những ông già viên mãn cảnh như chó chết chủ kia, vốn dĩ không cần nhiều thời gian như vậy!
Nhưng mà!
Hình như tình trạng của Tiêu Nhất Thiên hôm nay không ổn!
Lúc này!
Sắc mặt lạnh băng của Tiêu Nhất Thiên hơi ứng đỏ, gân xanh trong cổ nổi lên, thậm chí hơi thở trong cơ thể cũng không ổn định một cách kỳ lạ!
Giống như...
Trong lúc đánh nhau đã bị thương
Thấy Tiêu Nhất Thiên đi tới chỗ họ, Vũ Quang Khải và đám người Phúc Xà lập tức đến đón, tất nhiên bọn họ nhìn cái đã nhận ra Tiêu Nhất Thiên khác thường, lo lắng nói: "Tướng quân Tiêu, ngài không sao chứ?”
"Không sao!"
Tiêu Nhất Thiên thuận miệng nói, lập tức lướt qua bọn họ, đi tới chỗ Đế
Hạo!
Nhìn chằm chằm bóng lưng của Tiêu Nhất Thiên một lát, sau đó Vũ Quang Khải và đám người Phúc Xà liếc nhau, cùng âm thầm thở phào nhẹ nhõm, cong khóe môi, không hẹn mà cùng lộ ra một nụ cười âm hiểm như đạt được mưu kế!
Xem ra!
Những ông già viên mãn cảnh bên cạnh Đế Hạo không chết uống!
Quả nhiên!
Khiến tình trạng của Tiêu Nhất Thiên không ổn định!
Như vậy!
Chuyện tiếp theo sẽ dễ làm hơn nhiều!
Tiêu Nhất Thiên bước đến trước mặt Để Hạo, cúi đầu nhìn anh ta, nói: "Sao nào, thái tử điện hạ!”
"Tính mọi mưu kế!""Ngài có từng nghĩ đến, sẽ có kết quả như bây giờ?"
"Ngài cho rằng!”
"Phụ hoàng của ngài, thật sự dễ dàng tha cho một đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-vuong-bat-bai/1698137/chuong-324.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.