Chương trước
Chương sau
Giọng nói vang như sấm!
Đoàn Minh Triết là cao thủ Ám cảnh trung kì mà lão già kia lại là một Ám cảnh viên mãn, cách nhau hai cảnh giới, nội kình cũng không phải cùng một cấp bậc!
Giọng nói ông ta truyền xa hàng nghìn mét!
Những người đứng gần, màng nhĩ không ngừng ong ong, thật sự là vô cùng chói tai!
Đặc biệt là ở sảnh tầng một, những người bình thường như Tô Tử Lam và Tô Văn Việt làm sao có thể chịu được tiếng gầm thét như vậy? Vô thức đưa tay lên bịt tai lại!
Bạn đã xem qua bộ phim "Tuyệt đỉnh Kungfu" của Châu Tinh Trì chưa?
Nếu như so sánh với chiêu sư tử gầm của Bao Tô Bà trong phim vậy, thì có thể nói đây vẫn chỉ là một tiếng gầm vu vơ, thuận miệng mà thôi, nếu như cho trưởng lão đó một cái chuông lớn, đem cái chuông đó nhắm chuẩn vào một người, rồi hét lớn, những người đứng gần, thậm chí có thể thất khiếu chảy máu, chết ngay tại chỗ!
Thực lực mạnh mẽ của Ám cảnh viên mãn, không thể khinh thường!
Mà sau khi lão già ám cảnh viên mãn đó hét một tiếng, trong tòa lầu đối diện gần đó, những âm thanh chói tai truyền tới từ bốn phương tám hưởng, những bóng dáng không ngừng đập tan cửa sổ nhảy xuống!
Những người đó từ những tòa nhà đối diện và tòa nhà bên cạnh trực tiếp nhảy ra!
Có từ tầng hai, tầng ba!
Thậm chí còn có cả từ tầng năm, tầng tám, tầng mười...
Rõ ràng rằng, trước đó họ đã nhận được thông tin của lão già kia, biết được đám người Đoàn Minh Triết sẽ tới tập đoàn Tô Doãn, đã phái một số cao thủ nhà họ Tiêu từ thủ đô đuổi tới, âm thầm lẻn vào các tòa nhà gần đó!
Chỉ đợi giờ phút này!
Nhà họ Tiêu dùng hai lão già kia và hai mươi cao thủ nhà họ Tiêu làm mồi nhử, sau đó dụ hết được nhân mạnh Tiêu Nhất Thiên giấu ở thành phố Hải Phòng ra, một lưới bắt trọn, diệt cỏ tận gốc!
"Cái đậu má nó!"
Trong đoàn người truyền ra một giọng nói kinh ngạc.
Ngược lại, người ngạc nhiên nhất không phải là đám người Đoàn Minh Triết, cũng không phải viện binh mà Sói Đồng và Sói Quỷ mang tới, mà là hai mươi cao thủ nhà họ Tiêu, bọn họ trợn trừng mắt nhìn, vẻ mặt không thể tin nổi!
Khốn khiếp!
Đây đều là viện binh của chúng ta?
Tại sao tôi không biết?
Không có ai nói cho tôi biết á, khiến tôi lo lắng cả nửa ngày trời, chân cũng con mẹ nó mềm nhũn rồi!
So sánh số lượng viện binh của nhà họ Tiêu và viện binh mà Sói Đồng và Sói Quỷ mang tới, số lượng chắc chắn là nhiều hơn, ít nhất cũng có trăm Gần trăm người, cùng lúc từ các tòa nhà đối diện và tòa nhà bên cạnh người! nhảy xuống, bạn có thể tưởng tượng ra cảnh tượng đó không? Giống như Tiên nữ giải hoa vậy, rầm rầm... ba hoa chích chòe!
Cũng là một cảnh tượng chấn động mà rất lâu mới gặp! Hơn nữa, cũng đánh sâu và thị giác và trí nhờ người khác một cách mạnh mẽ, so sánh với cảnh tượng hàng loạt những chiếc xe sang trọng xếp thành hàng dài ban nãy càng thêm khắc sâu vào não bộ.
Bộp!
Bộp! bộp! bộp!
Gần trăm cao thủ nhảy xuống đất cùng một lúc, khi gần đáp đất, ám kình tỏa ra, tạo thành từng luồng gió mạnh, loại bỏ hết những quán tính do trọng lực gây ra, đáp đất vô cùng ổn định!
"Bao vây!"
Trong đó có một ông lão mày kiếm mắt sáng vẫy tay ra hiệu, gần trăm viện binh lập tức lao tới bao vây lấy đám người Sói Đồng và Sói Quỷ, lần nữa hình thành lên một vòng vây khổng lồ hình quạt!
Lần này thật sự tạo nên kiểu trong ba vòng ngoài ba vòng!
Đám người Đoàn Minh Triết đứng ở của tòa nhà, bị đám cao thủ hai mươi người do hai vị trưởng lão dẫn đầu bao vây lại, Sói Đồng và Sói Quỷ dẫn theo bảy mươi người đến cứu viện, bao vây đám cao thủ nhà họ Tiêu lại, mà hiện tại, lại thêm một vòng viên binh nhà họ Tiêu...
Như kiểu búp bê matryoshka của Nga vậy, mở một con bên trong lại có một con!
Kế trong kế, điệp trùng điệp!
So với các phim cung đấu trên truyền hình còn kịch tích, kinh ngạc hơn!
Trong sảnh tầng một, Tô Tử Lam và đám người Tô Văn Việt, Triệu Hằng đều trợn mắt kinh ngạc, nhịp tim đập thình thịch liên tục, mồ hôi nhỏ từng viên từng viên, tâm trạng chập chùng cứ lên lên xuống xuống không ngừng...
Có lẽ sắp bị bệnh suy tim mất rồi!
"Làm sao thể?"
Chỉ nghe thấy có một lão già hừ một tiếng rồi nói: "Đám người nhà họ Đoàn các ngươi vẫn còn cảm thấy dựa vào vài viện binh này của các người có thể lấy được mạng của chúng tôi sao?"Thế cục bây giờ, lại có sự thay đổi!
Sắc mặt Đoàn Minh Triết vô cùng khó coi, rõ ràng, cũng giống như lúc lão gà kia kinh ngạc vì bọn họ có thể tìm được hơn bảy mươi viện binh vậy, Đoàn Minh Triết cũng không nghĩ tới, Tiêu Quốc Nguyên hạ lệnh xuống, vậy mà có thể tập hợp gần trăm cao thủ ám cảnh!
Hơn nữa!
Trong hơn một trăm viện binh này thì có khoảng một nửa là cao thủ Ám cảnh trung kì và Ám cảnh hậu kì!
Cộng thêm hai mươi người mà hai lão già này mang theo...
Đậu má!
Không còn gì để nói!
Cho dù là bàn về số lượng hay chất lượng, nhà họ Tiêu đều ăn đứt!
Điều duy nhất đáng mừng trong số gần trăm viện binh nhà họ Tiêu, chỉ có một cao thủ Ám cảnh viên mãn, chính là tên mày kiếm mắt sáng kia!
Thêm cả hai lão già kia, tổng cộng có ba người!
Viện binh mà Sói Đồng và Sói Quỷ mang tới, có hai cao thủ Ám cảnh viên
mãn, thêm lão hòa thượng, cũng có ba người!
Tiêu Nhất Thiên và phấn phật cốt, đều là vũ khí bí mật!
Nếu tính như vậy, về mặt chiến lực, phía Đoàn Minh Triết rõ ràng chiếm ưu thế, nếu như thật sự đánh nhau, nhất định sẽ là một trận chiến vô cùng các liệt!
Ai sống sai chết, ai thắng ai thua, khó mà đoán được!
"A di đà phật..."
Lão hòa thượng từ nãy giờ vẫn luôn im lặng đột nhiên lên tiếng, ngữ điệu vô cùng trầm ồn: "Oan oan tương báo, biết đến khi nào, nên khoan dung độ lượng, các vị thí chủ nếu như đại khai sát giới, tạo thành tội nghiệp quá nặng, chỉ dựa vào một mình lão nạp, e rằng khó mà siêu độ được"
"Chết rồi, sẽ phải xuống mười tám tầng địa ngục." Sợ rồi?
Ông già đó hừ một tiếng, hỏi: "Đồ đầu trọc, đừng có ở đây mà giả nhân giả nghĩa!"
"Để tôi hỏi ông!"
"Vật thần bí mà khiến cao thủ ảm cảnh trong thời gian ngắn mất đi năng lực chiến đấu, có phải là do ông trộm điều chế ra không?"
Mặc dù Tiêu Nhất Thiên lần đầu sử dụng phấn phật cốt, nhưng, Tiêu Nhất Thiên còn quá trẻ, dù sức mạnh siêu phàm, nhưng kinh nghiệm còn ít, không ai nghĩ tới anh là người sẽ chế tạo ra được vật thần bí là phấn phật cốt đó!
Ngược lại lão hòa thượng kia là có khả năng nhất!
Đây cũng là một trong những nguyên nhân hai lão già kia không vội mà giết người nhà họ Đoàn, bọn họ đang ở tình thế không tốt, nếu như lão hòa thượng thức thời, có thể chủ động đưa ra vật thần bí đó, vậy thì là tốt nhất!
"Tiêu thí chủ nói rất đúng, thứ đó chính là do lão nạp điều chế ra."
Lão hòa thượng chẳng hề giấu diếm, thừa nhận một cách thản nhiên, sau đó mới hỏi: "Hay là Tiêu thí chủ vẫn muốn thử lần nữa?"
Con ngươi lão già co lại, hừ một tiếng rồi nói: “Những lời mà tôi nói trước đó, đến bây giờ vẫn tính!"
"Chỉ cần ông đưa phương thức điều chế đó ra, tôi sẽ tha cho những người nhà họ Đoàn ở đây hôm nay!"
Dùng phương thức điều chế phấn phật cốt để đổi lấy mạng người nhà họ
Đoàn!
Nhưng mà!
Ông ta chỉ nói sẽ đồng ý bỏ qua cho người nhà họ Đoàn, nhưng lại không nói sẽ bỏ qua cho Sói Đồng, Sói Quỷ và bảy mươi viện binh mà họ mang đến!
Bọn họ đều là nhân mạch của Tiêu Nhất Thiên, quan hệ vô cùng tốt, hiện giờ, họ còn dám liều mạng bất chấp nguy hiểm để giúp đỡ Tiêu Nhất Thiên, tất nhiên là không thể thả hổ về rừng rồi. Cơ hội tốt như vậy, làm sao mà lại bỏ qua được đây, nhổ có phải nhổ tận gốc, giết rắn phải đánh dập đầu!
"Tiêu thí chủ nói đùa à."
Lão hòa thượng cười lắc đầu, nói: "Ba chọi ba, chỉ dựa vào mấy người các ông, e rằng cũng không thể làm gì lão nạp được."
Ba chọi ba?
Ông già đó hoảng hốt, hình như nghĩ đến điều gì đó, đột nhiên ngoảnh đầu, đôi mắt nhạy bén liếc một vòng xung quanh đám người, mày nhíu chặt lại!
Ông lão ông già mày kiếm mắt sáng dẫn đầu đoàn viện binh nhà họ Tiêu ban nãy nhìn theo hướng của lão già nhà họ Tiêu, hỏi: "Ông tổ nhà họ Tống đâu?"
"Vẫn chưa đến à?"
Trước đó trong điện thoại, Tiêu Quốc Nguyên từng nói rằng, nhà họ Tiêu tổng cộng có năm cao thủ Ám cảnh viên mãn, hai người trong số đó đã chết trong trận chiến ở sông Vận, mà hai lão già kia đang ẩn thân ở thành phố Hải Phòng, còn lại một người, không thể kịp thời tới đây viện trợ, vì vậy, đã mời
vai vị ông tổ nhà họ Tống và nhà họ Lý đến để trợ trận giết địch!
Ông già mày kiếm mắt sáng kia là ông tổ nhà họ Lý ở thủ đô!
"Không biết."
Ông lão mày kiếm mắt sáng đó dường như đã nhận ra được điều gì, lắc đầu: “Chúng tôi mỗi người dẫn một đội, tách ra mai phục ở tòa nhà bên cạnh và tòa nhà đối diện, đợi lúc có tín hiệu, thì cùng xông ra, nhưng ban nãy, chưa từng thấy ông ta xuất hiện..."
"Này!"
Hai lão già nhà họ Tiêu nhìn nhau, trong lòng trùng xuống, bật thốt: “Lẽ
nào, đã xảy ra chuyện rồi?"
"Chẳng lẽ trong số viện binh nhà họ Đoàn có cao thủ vẫn còn đang ẩn nấp?"
Trong lúc bọn họ còn đang tự hỏi. "Ha ha!"
Lão hòa thượng bỗng nhiên nhếch miệng cười, càng cười càng lớn: "Các ông không biết, nhưng lão nạp lại biết."
"Tổng thí chủ, ông ấy đã chết rồi."
Dứt lời, mọi người đều vô cùng kinh ngạc!
Sắc mặt của mọi người đều thay đổi, ông lão mà kiếm mắt sáng đó tức giận mắng: "Nói nhăng nói cuội! Chúng tôi cùng chạy tới đây, cả đoạn đường vẫn vô cùng cảnh giác, không thể nào mà có người có thể giết ông ta được!"
Nếu như giết một Ám cảnh viên mãn, sẽ tạo ra động tĩnh rất lớn.
Đằng này lại không có một chút tiếng động nào cả!
Tuyệt đối là không có khả năng!
Lão hòa thượng cũng không giải thích, đột nhiên dơ tay lên chỉ hướng bên ngoài đám người, cười nói: "Nếu như các vị không tin, vậy thì hãy quay đầu nhìn."
"Nhìn xong sẽ rõ!"
Vì vậy, ngay lúc đó, tất cả mọi người đều lần lượt quay đầu nhìn theo phương hướng lão hòa thượng chỉ...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.