Hiển nhiên, Tống Kiên Phong cũng đã nghe nói đến tên của Đoàn Quốc Tuấn, hơn nữa cũng biết đến sự lợi hại của Đoàn Quốc Tuấn.
"Thứ gì vậy?"
Chú ý đến phản ứng của Tống Kiên Phong, trong lòng Tô Chí Công thầm kêu không ổn. Ông cụ cúi đầu xuống nhìn lên màn hình điện thoại di động, thế nhưng Tống Kiên Phong đã nhanh chóng lật điện thoại lại, tránh khỏi tầm mắt của ông cụ rồi lúng túng nói: "Ông cụ Công, ông chờ một chút nhé. Tôi đi nhận một cú điện thoại đã."
Ngay sau đó, lập tức xoay người đi ra ngoài.
"Cậu!"
Cằm Tô Chí Công càng run lên không ngừng.
Điện thoại của ai mà lại có thể khiến cho Tống Kiên Phong thay đổi sắc mặt nhanh như vậy, không thể không nhận máy chứ?
"Bố, bố không sao chứ?"
Trần Thiếu Huy đi thẳng đến bên cạnh Trần Nhân Trung, liếc nhìn Vương Bảo Đức rồi hỏi: “Bọn họ có làm khó bố không?"
"Không, không có!"
Trần Nhân Trung lắc đầu, nhìn thấy Tống Kiên Phong và Trần Thiếu Huy thì ông ta âm thầm thở phào nhẹ nhõm, trái tim còn đang treo lơ lửng mới dần dần buông lòng xuống. Có công an và con trai ở đây, ít nhất đám người Triệu
Đức Phúc tuyệt đối sẽ không dám ra tay với ông ta.
Coi như bây giờ đã tránh thoát một kiếp!
Trước mắt nhiều người như vậy, Trần Thiếu Huy cũng không hỏi nhiều, cũng không gấp gáp rời khỏi đây. Anh ta đang đợi, đợi Tống Kiên Phong quay trở lại, xem xem mọi người làm sao thu dọn màn kịch náo loạn ngày hôm nay.
Ba phút sau.
Tống Kiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-vuong-bat-bai/166964/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.