“Tổng giám đốc, Ngài bữa trưa muốn ăn gì?” Hàn Quý Bắc cất giọng hỏi người đàn ông đang lật xem công văn. Giữa trưa nếu tình cờ ra ngòai, bình thường là cậu phụ trách thay cấp trên để ý cơm trưa. Vô luận là đặt chỗ nhà hàng hay mua cơm hộp về, đều là việc của cậu.
“Hôm nay ăn Kaiseki.”
“Tôi đặt chỗ cho Ngài nhé?” Hàn Qúy Bắc mở danh bạ các nhà hàng.
“Cậu cũng đi đi.” Âu Dương Kính thản nhiên nói.
“Tôi?” Hàn Qúy Bắc hơi giật mình. Không biết cấp trên vì cái gì đột nhiên nói vậy, bình thường ngoại trừ cùng khách ăn cơm hoặc là có chuyện cần bàn bạc, giờ ăn trưa cậu thường không liên quan gì.
“Dù sao cũng cho vào báo cáo thu chi của của công ty. Tới hay không tùy cậu.” Âu Dương Kính dường như không quan tâm mà xoay người, đưa mắt nhìn ánh nắng rạng rỡ đến chói mắt ngoài cửa sổ.
“Vậy, tôi đi.” Hàn Qúy Bắc tuy thấy có chút kì lạ, vẫn đồng ý.
Các nhà hàng cấp trên thường ngày ăn tuy rất ngon, nhưng giá cả đắt muốn chết, một bữa mấy nghìn đồng, cho vào thu chi của công ty đương nhiên là tốt nhất, nếu không thì giờ đã là cuối tháng, xem lại chỗ tiền lương không còn nhiều nhặn gì của mình thì cậu tuyệt đối sẽ không theo ông chủ đi ăn tiệc như thế.
Nhưng thật sự có chút kì lạ, Tổng giám đốc như thế nào lại đột nhiên muốn mời mình đi ăn?
“Đi thôi.” Âu Dương Kính mặc âu phục, đi ra cửa.
Hàn Qúy Bắc vội theo sau anh ta, không nói gì.
Kaiseki
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-trao/76138/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.