"Nếu công ty đối thủ hỏi cháu về thông tin mật của Hỏa Dương, cháu sẽ làm gì?"
Thẩm An Ngọc không hề suy nghĩ, cứ thế đáp lời: "Nhưng cháu có biết tin mật gì đâu?"
"Giả dụ tin mật là dự án lần này?"
Thẩm An Ngọc như đã hiểu, hiên ngang rành rọt: "Cháu sẽ nói là cháu chẳng biết tin mật là dự án game MOBA Pokémon AI lần này đâu!"
Sắc mặt Cao Thắng Thành sau khi nghe câu trả lời đầy tự tin của ai kia, ông tức giận đập tay xuống bàn, quát: "Đáng lẽ ra cháu không nên nói như vậy!"
Thẩm An Ngọc bị sự tức giận của Cao Thắng Thành dọa sợ đến mức tay chân luống cuống, rơi cả tấm thẻ lưu hành trên tay xuống, lủng lẳng treo trên cổ mình. Cô không hiểu nhìn Cao Thắng Thành, không chút kiêng dè trực tiếp chất vấn: "Tại sao ngài lớn tiếng với cháu?"
"Cháu không nên hỏi tại sao ta lớn tiếng như vậy, cháu nên giữ câu hỏi đó ở trong lòng!" Cao Thắng Thành không hề hài lòng trước sự trung thực quá mức của Thẩm An Ngọc. Bất cứ điều gì cô cũng có thể nói cho người khác thấy! Từ sắc mặt đều thái độ đều thẳng thắn nghiêm chỉnh! Và ông không hề thích điểm này của cô một chút nào!
Thẩm An Ngọc nghi hoặc nhìn Cao Thắng Thành, tuy trong lòng không vui nhưng vẫn cố kìm nén lại: "Cháu không hiểu cháu đã làm gì sai?"
"Cháu sai ở việc cháu không biết nói dối!"
"Cháu có nói dối!"
Cao Thắng Thành lạnh lùng nhìn bản mặt của kẻ tự thừa nhận mình nói dối kia: "Được! Ta sẽ khảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-thuan-meo/1729715/chuong-55.html