"Thiếu gia cứu em! Thiếu gia!"
Nghe tiếng khóc của nữ sinh càng khiến đám nam sinh hư hỏng này thêm phấn khích, một tên đang chạm tay vào ngực cô xoa nắn cười cười: "Ái chà, gọi cả thiếu gia cơ đấy!"
"Lại là cậu thiếu gia may mắn và cô hầu gái xinh đẹp sao? Em lên giường với cậu thiếu gia bao lần rồi!"
"Ha ha, vừa nhắc tới thiếu gia liền ướt nhẹp, cá chắc cô em vừa tự xử vừa gọi thiếu gia nhiều lắm phải không?"
Nữ sinh nghe vậy chỉ biết xấu hổ im lặng, cô lắc đầu liên tục trong khi nước mắt vẫn không ngừng tuôn rơi. Tôi không cho phép các người sỉ nhục thiếu gia!
Trước khi chiếc áo sơ mi trên người cô bị chúng tháo xuống, cánh cửa phòng VIP bị một lực cực mạnh đạp văng, cánh cửa đập mạnh vào bản lề tưởng chừng rung chuyển cả phòng rượu. Mọi thứ sau tiếng va chạm mạnh vừa rồi lập tức dừng lại, chúng nam sinh bị dọa đến ngây người vài giây đồng loạt quay người nhìn ra cửa.
Đôi mắt ướt của cô gái sáng rỡ, cô vui mừng rơi lệ: "Thiếu gia!"
Thiếu gia của cô đến rồi! Thiếu gia đã vì cô đến đây!
Thiếu gia chắc chắn có tình cảm với cô!
Dịch Khánh Tùng bước từng bước tiến dần về phía đám nam sinh, trước sự vui mừng của Lưu Tiểu Vy hắn vẫn điềm đạm lạnh lùng, khiến người khác không sao đoán được hắn đang nghĩ gì hay có ý định gì tiếp theo.
Đám nam sinh bị khí thế từ Dịch Khánh Tùng lấn áp, có kẻ sợ sệt vô thức buông tay khỏi Lưu Tiểu Vy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-thuan-meo/1729702/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.