Cạch...
Dịch Khánh Tùng đang ngồi dựa lưng lên giường, chăm chú nhìn vào màn hình laptop bỗng nghe thấy tiếng mở cửa, chắc mẩn Thẩm An Ngọc đã tắm xong hắn theo phản xạ rời mắt khỏi laptop, ngẩng lên nhìn cô và rồi...
Thịch!
Tim hắn dường như đã lỡ đi một nhịp?!
Thịch thịch...
Dịch Khánh Tùng cảm thấy thân thể hắn nóng ran, nhịp tim tăng dần lên đập mạnh mẽ như muốn phá vỡ lồng ngực mà nhảy vọt ra ngoài. Hắn không biết vành tai hắn đang dần ửng hồng, kề nắm tay trước miệng ho khan chữa ngượng. Mẹ kiếp, quân tử đến đâu đứng trước mặt yêu nghiệt này đều trở thành quân lưu manh háo sắc!
Thẩm An Ngọc mặc áo sơ mi cỡ rộng, phía dưới mặc quần đùi ngắn bởi vạt áo sơ mi phủ quá mông nên trông cô chẳng khác nào mặc mỗi áo không... Vì vừa mới tắm xong nên mớ vải ướt át mỏng manh dính sát lên da thịt cô vô ý vẽ ra những đường nét mềm mại của một người phụ nữ trưởng thành. Bởi hôm nay có sự hiện diện của Dịch Khánh Tùng ở đây, cô buộc phải mặc áo ngực vô ý kéo căng phần ngực áo, khoe ra nơi mẫm cảm đẹp đẽ trên thân thể mình.
Cô vô tư như không có gì, nhưng với Dịch Khánh Tùng là cả một vấn đề nan giải...
Cô có biết hiện tại cô có bao phần hấp dẫn?
Hắn là người đàn ông chân chính, sinh lý ổn định sao cưỡng lại tình cảnh này?
Thẩm An Ngọc vẫn chưa nhìn ra vấn đề nghiêm trọng, cô niềm nở nói: "Sếp đi tắm đi, em có chuẩn bị nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-thuan-meo/1729682/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.