*Các bạn đang thắc mắc sao lại chương 18 chứ không phải 17 đúng không? Khà Khà, nó bị cắt rồi, ngay trong bản raw, được tác giả giải thích rằng không có :D chuyển sang chương 18 luôn :P*
Tô San trở lại phòng bệnh thì thấy Lâm Duệ đã tỉnh rồi, đang tựa vào đầu giường gọi điện thoại, trên mặt vô cùng nặng nề.
Ước chừng năm phút qua đi, thấy Lâm Duệ cúp điện thoại, Tô San mới quan tâm hỏi: “Sao vậy? Điện thoại của ai? Sao sắc mặt kém như vậy?”
LâmDuệ nhíu chặt lông mày lại, giữa hai hàng lông mày khó nén được mệt mỏi: “Là người bên chính phủ gọi tới, muốn tỉnh Nam Tam công khai chiêu mộYên Bắc Địa làm quảng cáo công ích, phát hình trên cả nước, quyên tiềncho tổ chức xã hội.
Mắt Tô San sáng lên, hưng phấn nói: “Đây làchuyện tốt nha, anh nhăn lông mày làm gì vậy? Nếu có thể nắm được quảngcáo này, công ty chúng ta sẽ nổi tiếng vang dội!”
Lâm Duệ chămchú nhìn cô thật lâu. Gương mặt Tô San phơn phớt hồng, đôi mắt sáng rỡvui sướng mà mong đợi, động lòng người như vậy, làm sao anh có thể nhẫntâm để cô thất vọng?
Anh kéo tay Tô San, một tay khác dùng sứcnâng lên, miết lông mày mảnh như cành liễu của cô, nhẹ giọng nói: “Được, chúng ta cùng đi.”
Chỉ vì em, đừng nói là mang công ty vào khu vực gặp nạn, chính là lên núi đao xuống biển lửa, thì như thế nào?
Ánh mắt của Tô San lóe lên một tia không dễ nhìn thấy, ngay sau đó rực rỡcười một tiếng: “Ừ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-tai-gai-sac/2388045/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.