Mỗi tên Nam Hải cao thủ lao đến là một tiếng gào lớn kêu trả mạng với Bạch Hổ Thánh Chủ, mối thù quá lớn khiến bất cứ kẻ nào cũng như phát điên mà thiêu đốt cả sinh mạng mình để đề thăng sức mạnh đến mức tối đỉnh hòng phát ra chiêu thức mạnh nhất có thể với một mục đích duy nhất… lấy mạng kẻ thù không đội trời chung.
“Phanhhh… Ầmmm…”
“Mẹ kiếp… Lão phu không phục… Phanhhh…. Phanhhh…”
Liên tục bị đánh bật lùi trước sự tiến công như vũ bão của Nam Hải cao thủ, Bạch Hổ Thánh Chủ vứt ba cái đầu lâu đẫm máu của ba tên võ giả vừa liều chết xông đến bị lão gϊếŧ mà thơ thẩn mở miệng, máu tươi chảy dài nơi khóe miệng kẻ đứng đầu Bạch Hổ Môn, có Tiên Thiên thân thể cũng không thể nào giúp lão bất tử được.
……
…
Ba giờ sau…
Tiếng gào thét… đã không còn…
Tiếng binh khí va chạm… đã không còn…
Tiếng lực lượng bạo nổ… cũng đã không còn…
Dưới biển sâu, hàng nghìn cao thủ Nam Hải nhất tộc lúc trước hiện giờ còn lại chỉ không đến ba trăm, trong đó lại có rất nhiều tên bị trọng thương nặng nề, đến Cao Phục cũng đã mất đi một cánh tay…toàn bộ hiện đều đang khóc, chúng không phải khóc vì đau đớn hay tổn thất thảm trọng bởi không có một gương mặt nào sợ hãi hay bi thương mà khóc vì mối thù diệt tộc những tưởng không thể nào báo rốt cuộc cũng đã trả được…
“Gϊếŧ… gϊếŧ ta… mau gϊếŧ ta đi…”
Trong hàng trăm ánh mắt của những hải tộc còn sống là cảnh tượng thảm thiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-san-moi/652159/chuong-662.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.