Chương trước
Chương sau
Mỗi tên Nam Hải cao thủ lao đến là một tiếng gào lớn kêu trả mạng với Bạch Hổ Thánh Chủ, mối thù quá lớn khiến bất cứ kẻ nào cũng như phát điên mà thiêu đốt cả sinh mạng mình để đề thăng sức mạnh đến mức tối đỉnh hòng phát ra chiêu thức mạnh nhất có thể với một mục đích duy nhất… lấy mạng kẻ thù không đội trời chung.

“Phanhhh… Ầmmm…”

“Mẹ kiếp… Lão phu không phục… Phanhhh…. Phanhhh…”

Liên tục bị đánh bật lùi trước sự tiến công như vũ bão của Nam Hải cao thủ, Bạch Hổ Thánh Chủ vứt ba cái đầu lâu đẫm máu của ba tên võ giả vừa liều chết xông đến bị lão gϊếŧ mà thơ thẩn mở miệng, máu tươi chảy dài nơi khóe miệng kẻ đứng đầu Bạch Hổ Môn, có Tiên Thiên thân thể cũng không thể nào giúp lão bất tử được.

……



Ba giờ sau…
Tiếng gào thét… đã không còn…

Tiếng binh khí va chạm… đã không còn…

Tiếng lực lượng bạo nổ… cũng đã không còn…

Dưới biển sâu, hàng nghìn cao thủ Nam Hải nhất tộc lúc trước hiện giờ còn lại chỉ không đến ba trăm, trong đó lại có rất nhiều tên bị trọng thương nặng nề, đến Cao Phục cũng đã mất đi một cánh tay…toàn bộ hiện đều đang khóc, chúng không phải khóc vì đau đớn hay tổn thất thảm trọng bởi không có một gương mặt nào sợ hãi hay bi thương mà khóc vì mối thù diệt tộc những tưởng không thể nào báo rốt cuộc cũng đã trả được…

“Gϊếŧ… gϊếŧ ta… mau gϊếŧ ta đi…”

Trong hàng trăm ánh mắt của những hải tộc còn sống là cảnh tượng thảm thiết của Bạch Hổ Thánh Chủ cùng những tiếng thều thào cầu xin được chết, không thể đếm hết số vũ khí xuyên qua thân thể lão lúc này nhưng khủng khϊếp nhất vẫn là một cây hắc mâu quỷ dị xỏ xuyên qua xương sống lão từ trên xuống dưới làm cho hàng nghìn hàng vạn mẩu xương bục ra đâm xuyên da thịt lão biến lão giờ đây không khác nào một con nhím, đến cả linh hồn Bạch Hổ Thánh Chủ cũng không được buông tha mà bị ma khí chí cực xâm lấn cắn nuốt không thể nào vùng vẫy, đau đớn từ thể xác và thống khổ từ linh hồn là không thể tưởng tượng nổi cho nên cái chết với vị Vương Giả hiện tại chính là sự giải thoát… có điều… sự giải thoát ấy đáng buồn cười lại quá xa xỉ với lão rồi.
“Ga-In cô nương, Ma Đế đại nhân sẽ làm gì với Nhạc Phi Hổ?”

Bạch Hổ Thánh Chủ đang rất thảm nhưng lão vẫn chưa chết, Cao Phục hướng Ga-In lúc này đang đứng trên đỉnh đầu Nhạc Phi Hổ mở miệng hỏi.

“Hắc hắc… chết đối với lão già này là sự giải thoát và Ma Đế chắc chắn sẽ không để lão toại nguyện, theo ta phỏng đoán thì nếu nhẹ nhất Ma Chủ sẽ luyện chế thân thể lão thành một cỗ khôi lỗi vô tri không tính người, linh hồn lão sẽ bị Ma Hỏa thiêu đốt vĩnh sinh không thể nào siêu thoát…”

Ga-In cười nhạt nói, đối với kẻ thù thì thủ đoạn của Long chưa bao giờ nhẹ nhàng, nàng còn chưa biết người tình của mình trọng thương nặng nề đến mức nào sau trận chiến ở Khô Lâu Đảo nếu không sẽ phải cầu chúc thêm cho Bạch Hổ Thánh Chủ rồi.

“Hứa hẹn giữa chúng ta!”
Thoáng rùng mình trước thủ đoạn tàn độc của Ma Đế, Cao Phục đưa mắt nhìn đám cao thủ xung quanh mình rồi lại hướng Ga-In cắn răng nói.

“Ma Tông sẽ đảm bảo con trai ngươi sẽ trở thành tộc trưởng Nam Hải, Ma Đế sẽ đích thân bồi dưỡng hắn trở thành Vương Giả trong thời gian sớm nhất, cuộc chiến với Đông Hải và Bắc Hải trong tương lai chúng ta sẽ tương trợ các ngươi hết mình!”

Rất quyết đoán, Ga-In gật đầu nói ra ba hứa hẹn với đám người Cao Phục, có lẽ đây cũng là điều kiện tiên quyết để chúng theo nàng đến đây.

“Được! Mong rằng Ma Đế không phụ lòng tin của chúng ta, Nam Hải nhất định một mực trung thành với Ma Tông, cùng sinh cùng diệt!”

Hài lòng với thái độ của Ga-In, Cao Phục biết hứa hẹn chỉ là hứa hẹn nhưng trong thế giới này đôi khi cũng phải đánh cuộc và bây giờ hắn đang đánh cuộc vận mệnh của Nam Hải vào trong tay Ma Đế, hắn thừa biết nếu không có sự trợ giúp đến từ lục địa thì Nam Hải nhất tộc sẽ ngày càng bị bỏ xa trong cuộc đua trên biển, thời cơ không phải lúc nào cũng có và nếu không biết vận dụng thì chỉ mãi tụt lại phía sau mà thôi.
“Nam Hải đời này nhất định sẽ hưng thịnh!” Dành cho Cao Phục một ánh mắt thường thức, Ga-In gật đầu nói.

“Gửi lời thăm hỏi của ta đến Ma Đế đại nhân! Ta, Cao Phục xin đi trước một bước!”

Không nhiều lời thêm nữa, Cao Phục bày ra thủ thế bái tạ sau đó dưới ánh mắt kiên định tự vỗ một chưởng vào thiên linh cái, một đời sống vì báo thù của Nam Hải tộc trưởng rốt cuộc cũng kết thúc.



“Kiếp này được đi theo tộc trưởng đến hôm nay đã không còn gì nuối tiếc, nguyện sống cùng sống chết cùng chết!”

“TUYỆT KHÔNG HỐI TIẾC!!!”

Cao Phục tự sát không làm đám thuộc hạ bất ngờ, chúng liếc nhìn Bạch Hổ Thánh Chủ một cái rồi không do dự bái lạy Cao Phục trước khi vỗ vào thiên linh cái đi theo tộc trưởng, rất nhanh toàn bộ Nam Hải võ giả đều trở thành những cỗ thi thể trôi nổi nơi biển sâu, toàn bộ đều cam tâm tình nguyện.
“Các ngươi yên tâm, hắn là người trọng tình trọng nghĩa, Nam Hải các ngươi đời này nhất định sẽ huy hoàng!”

Nhìn những thi thể trôi nổi trước mắt, Ga-In thầm thì nói sau đó thả ra một đoàn ma hỏa cuốn lấy thi thể đám người Cao Phục thiêu đốt thành tro bụi, mọi dấu vết về cuộc chiến đẫm máu nơi biển sau đều tan biến thành hư vô.

...

“Đi, Ma Chủ đang rất nóng lòng được gặp ngươi đấy lão già!”

Không quan tâm đến thái độ của Bạch Hổ Thánh Chủ, Ga-In huyễn hóa ma khí thành một sợi xích dài tròng vào cổ lão và kéo đi như dắt một đầu chó già, hình bóng hai người rất nhanh chìm vào bóng tối sâu thẳm, nỗi kinh hoàng của Bạch Vô Thường chỉ vừa mới bắt đầu.

...

Bạch Hổ Môn và Bạch Hổ Thánh Chủ từ đầu đều đã nằm trong sự suy tính của Long, từ những mảnh trí nhớ của Tam Tai Lão Tổ mà hắn biết Bạch Hổ Thánh Chủ đã từng dùng thân phận Nhạc Phi Hổ đến hãm hại Nam Hải nhất tộc bằng độc dược mà hắn lấy được từ chỗ lão già này… Long cũng biết được Bạch Hổ Thánh Chủ và Đông Phương gia tộc có mối liên hệ nào đó vì thế hắn quyết bày ra thiên la địa võng để rồi không tiếc sử dụng gần như là toàn bộ con bài đang có nhằm buộc lão phải tháo chạy về phía Đông Hải nhất tộc, nơi mà Ga-In với thân phận thuyết khách đã mời được đám người Cao Phục đến đón đầu.
Sự xuất hiện của Đông Phương Chiêu Quân là một biến số mà Long không lường trước được, hắn biết Bạch Hổ Thánh Chủ thực lực sẽ bị suy giảm mạnh khi cưỡng ép tỉnh lại vì Bạch Hổ Môn bị uy hϊếp nên mới liều mình đến chơi tay đôi với lão, mục đích của hắn chỉ có một chính là đánh lão chạy khỏi Khô Lâu đảo, nếu có cơ hội thì Long cũng sẽ không gϊếŧ lão đương trường vì hắn nghi ngại Đông Phương gia tộc sẽ đến hỏi tội mình…

… người tính không bằng trời tính, kế hoạch của Long cứ ngỡ sẽ thất bại vì Đông Phương Chiêu Quân nhưng thật không ngờ mâu thuẫn của nàng và Bạch Hổ Thánh Chủ lại tình cờ giúp Long một tay khiến kế hoạch của hắn thành công mỹ mãn, kẻ nào cũng biết Ma Đế sau trận chiến nơi Khô Lâu đảo đã trở về lục địa vì thế sự biến mất của Bạch Hổ Thánh Chủ không thể nào liên quan đến hắn được, Đông Phương gia tộc theo đó không có chứng cứ đến chất vấn hắn rồi.
Ma Tông mạnh nhưng còn chưa thể so với Đông Phương gia, Ma Đế uy vũ nhưng chưa đủ để lật trời, sự biến mất của Bạch Hổ Thánh Chủ phải được giữ bí mật trước khi Long đủ mạnh thế nên Nam Hải toàn bộ cao thủ tham gia phục kích đều phải chết bởi chỉ có người chết mới giữ được bí mật, muốn thành bá chủ mà không đủ lạnh lùng nhẫn tâm thì sớm sẽ trở thành con mồi cho kẻ khác mà thôi, muốn thành con sói đầu đàn giữa bầy sói hung ác thì điều tiên quyết là phải hung ác hơn hết thảy những con còn lại...

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.