Nhận thấy ánh mắt cầu tình của đám Giao tướng, Thủy lão thở dài tiến tới khuyên bảo Đông Hải thiếu chủ, không hiểu sao từ đầu đến cuối lão luôn có cảm giác tại phía trên bầu trời xa xăm vẫn luôn có một cặp mắt lạnh lùng quan sát hết thảy mọi chuyện đang diễn ra nơi đây.
“Các ngươi….” Bị thủ hạ dồn ép khiến Đông Hải thiếu chủ biêt tình thế thật sự không ổn nhưng hắn thật không cam tâm bỏ lại mọi thứ.
“Bành Tiêu Nhiễm! Bạch Hổ Môn đã không thể giữ nhưng chúng ta vẫn có thể bảo hộ nàng cùng một it võ giả tinh anh rút về lãnh hải của Đông Hải nhất tộc, tại đó chúng ta không thiếu siêu cấp cao thủ bảo hộ nên nàng tuyệt đối an toàn. Mau thu dọn đồ đạc cùng ta rời đi!”
Bạch Hổ Môn có thể mất nhưng người đẹp và bảo vật không thể đánh rơi, Đông Hải thiếu chủ hướng về phía Bành Tiêu Nhiễm quát lớn.
“Cảm ơn nhã ý của thiếu chủ, tiếc rằng ta từ lâu đã nguyện thề cùng sống cùng chết với Bạch Hổ Môn thế nên mong ngài thứ lỗi cho!” Bành Tiêu Nhiễm cười nhạt từ chối Đông Hải thiếu chủ làm hắn sững sờ.
“Được… Được… Nếu nàng đã quyết định vậy thì ta cũng sẽ không cưỡng ép có điều hôm nay hải tộc chúng ta vì Bạch Hổ Môn đã chịu tổn thất quá nặng nề, nàng cũng nên báo đáp lại hải tộc ta bằng một thứ gì đó không phải sao?”
Nghiến răng nghiến lợi gầm gừ, Đông Hải thiếu chủ gằn giọng từng câu từng chữ làm không khí nơi đại điện trở nên nặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-san-moi/652145/chuong-648.html