Chương trước
Chương sau
Một đạo âm thanh khủng bố chấn rung đất trời đánh dấu cho xuất hiện của một vết rách đen kịt đầy kinh khủng nơi không gian bên trên biệt viện, trong khi hết thảy võ giả đang sững sờ thì phiến thiên địa rộng lớn bao trùm nơi đây cứ thế bị một cỗ khí thế tuyệt đối đáng sợ đè nén đến khó thở, tại cỗ khí tức kia người ta cảm giác được sự hung mãnh tuyệt luân như thượng tôn chiến thần giáng lâm và cả sát ý tối cực như vạn thế ma vương hàng lâm.
“Oànhhh… Oànhhh… Oànhhh…”
“Nhị trưởng lão, đã lâu không gặp!”
Âm thanh lạnh lẽo như tiếng gọi thần chết và mười tiếng nổ tung vang lên làm mấy trăm võ giả bừng tỉnh mà đặc biệt là Bất Tử Lão Nhân, không ai có thể tưởng tượng nỗi toàn bộ mười tên võ giả thập nhất cấp lại cứ thể bạo tạc thành phấn vụn trước uy áp kinh thần khϊếp phật kia vậy nhưng Bất Tử Lão Nhân dường như không để tâm đến, hai mắt lão trợn trừng nhìn lên bầu trời trên cao, nơi đang bị tầng tầng lớp lớp mây đen che phủ và một thân ảnh đầy bá đạo đang tùy ý lăng không nhìn lấy lão nở một nụ cười tà dị… hắn… vậy mà còn sống?
“Ngươi… ngươi…” Nhắm nghiền hai mắt để tĩnh tâm rồi trợn thật to để nhìn thật rõ, lần nào Bất Tử Lão Nhân cũng không thể tin vào những gì mình nhìn thấy mà chỉ phát ra được những chữ lắp bắp.
“Hahaha… Thật mừng là lão vẫn nhận ra gương mặt này!”
Ngạo nghễ cuồng tiếu cười vang giữa bầu trời, Long xuất hiện với một thân hắc y khắc họa vô số những ma văn quỷ dị, phản tổ và tu luyện bốn đại thần công giúp thân thể hắn đạt đến một đẳng cấp cực cao và gần như là hoàn mỹ của nhân loại... cơ bắp cuồn cuộn tràn ngập năng lượng, đầy đầu tóc đen cuồng loạn trong gió, song long hộ thể đầy uy vũ, Long hiện tại hết sức mạnh mẽ vậy thế nhưng đặc biệt nhất vẫn là khuôn mặt hết sức trẻ trung đúng như số tuổi thật của bản thân...
… hắn hiện tại mới chính là mình, Long của nước Việt kể cả ngoại hình lẫn bên trong linh hồn.
“Khí tức này… từ trước đến nay ngươi chính là Ma Tôn?”
Cảm nhận được một tia khí tức quen thuộc từ đối phương, Bất Tử Lão Nhân run giọng lắp bắp hỏi, từ khi nào mà toàn thân lão đã nổi da gà rồi.
“Đúng, ta thật phải cảm ơn ngươi vì đã cho ta cơ hội để hiểu rõ thế giới này rộng lớn biết bao nhiêu!”
“Rầmmmm… Rănggg… Rắcccc…”
Long cười lạnh đáp, khí tức của hắn khóa chặt Bất Tử Lão Nhân làm lão cảm tưởng như bị trăm nghìn ngọn núi đè ép đến, hai chân lão cứ thế cắm sâu vào mặt đất đến ngập gối, toàn thân xương cốt muốn vỡ vụn, hiện tại có thể động một ngón tay thôi cũng là chuyện xa xỉ với kẻ đứng đầu ZeRo.
“Huyền Minh, mau cứu ta!”
Khϊếp hãi vì thực lực đáng sợ của Long, Bất Tử Lão Nhân hoảng hốt truyền âm nhập mật cho đồng bạn, lão thật không thể hiểu nỗi tại sao chỉ trong một thời gian ngắn mà thanh niên mà lão coi như giun dế lại có thể biến mạnh đến mức này.
“Không thể… ta… cũng không phải đối thủ của hắn!”
Không còn phe phẩy quạt nhỏ và cũng không còn gương mặt đầy tự tin, Huyền Minh Cư Sĩ lắc đầu đáp.
“Khốn kiếp… ngươi đã là thập tam cấp…” Bỏ qua cả truyền âm, Bất Tử Lão Nhân gào thét điên cuồng như con thú dại.
“Uy áp cỡ này thì thập tam cấp đỉnh phong sợ rằng cũng không tiếp nỗi hắn một kích, phát tín hiệu kêu gọi số 3, chỉ có hắn mới là đối thủ xứng tầm với kẻ này!”
Không mất bình tĩnh như Bất Tử Lão Nhân, Huyền Minh Cư Sĩ lạnh giọng quát giúp đồng bọn tỉnh lại trong sợ hãi, phải… cái lưới bọn chúng quăng lên biệt viện này vẫn còn đó một quân bài dự phòng để đảm bảo không để xảy ra bất cứ sai sót nào, một tên Vương Giả cho dù chỉ là sơ cấp cũng đủ để giải quyết mọi vấn đề.
“Hắc hắc… không cần phải gọi, ta đã giúp các ngươi mang hắn đến đây rồi…”
“Lộp… bộp… lộp… bộp…”
Tùy ý để đối phương bàn tính kế hoạch đã đời trước mặt, Long cười nhạt chụp trong hư không ra một đồ vật và ném nó đến dưới chân Bất Tử Lão Nhân để lão cùng Huyền Minh Cư Sĩ phải há hốc mồm… đầu lâu, một cái đầu lâu của một tên Vương Giả lại đang lăn long lóc dưới chân chúng như một trái banh không hơn.
“Số… số 3… đó quả thật là gã… không… không thể nào…”
Dĩ nhiên nhận ra đồng bạn, Bất Tử Lão Nhân lắp bắp nói không nên lời vì cơ miệng căng cứng do quá đỗi sợ hãi.
“Chạy… muốn sống sót chỉ có thể dựa vào bản lĩnh của chính ngươi rồi!”
“Oanhhh!!!”
Quyết đoán bỏ qua đồng bạn, Huyền Minh Cư Sĩ toàn thân gập lại rồi đột ngột bật ra như lò xo bắn nhanh về một phương trốn chạy, tốc độ của hắn tuyệt đối đáng sợ như một tia chớp vạch phá qua không gian.
“Trước mặt ta còn muốn chạy, để ngươi kiến thức một chút cái gì gọi là sức mạnh thực thụ đi!”
Sói săn mồi sao có thể để con mồi trốn thoát khỏi nanh vuốt, giọng nói của Long quanh quẩn tại hư không trong khi thân ảnh đã hoàn toàn biến mất.
“BẠO MA VÔ CỰC QUYỀN!”
“OÀNHHH… OÀNHHH… OÀNHHH…”
Trốn cực nhanh nhưng Huyền Minh Cư Sĩ không thể ngờ tốc độ của đối phương còn ở trên mình đến nhiều bậc, ba đấm hung mãnh ập đến ngay sau lưng khiến gã không thể không biến chuyển thân hình để đón đỡ nếu không muốn bị đập thành một miếng thịt nát.
“HỔ HẠC SONG HÌNH QUYỀN!”
“ẦMMM… ẦMMM… ẦMMM...”
Thôi động mười hai thành công lực, Huyền Minh Cư Sĩ thật quyết tâm muốn đỡ lấy ba đầu quyền hung tàn của Long nhưng thực lực hai bên chênh lệch như trời với đất, nắm đấm còn chưa kịp tung ra thì vị thư sinh đáng thương đã ăn trọn ba đấm Bạo Ma Vô Cực Quyền.
“Rầmmm… Rầmmm… Rầmmmm…”
Bị đánh bay như một viên cầu thịt cày nát đại địa thành một đường rãnh dài đến đến gần một cây số, Huyền Minh Cư Sĩ toàn thân da thịt cùng xương cốt đều bạo nát hoàn toàn bởi kình lực tuyệt đối khủng bố của Long, gã cũng không còn đầu lâu nữa vì đã triệt để nổ tung trước quyền đầu của quái vật, thập tam cấp cao thủ tuyệt đối không chịu nổi một kích của ma đầu.
“Không cần phải giả chết, ngươi chỉ có một cơ hội cuối cùng để thi triển ra bản lĩnh thật thụ nếu không muốn mang theo tiếc nuối xuống địa ngục!” Dửng dưng nhìn lấy thi thể của Huyền Minh Cư Sĩ, Long cười lạnh mở miệng nói.
“Khặc khặc… tiềm lực đáng sợ lại có trí khôn hơn người, số 5 thật quá ngu ngốc vì đã để cho ngươi sống sót. Số 3 đã chết trong tay ngươi vậy thì số 4 là ta có sử dụng đến ‘nó’ cũng không thể tránh khỏi thất bại nhưng ngươi nói đúng, ta thật sẽ không cam lòng nếu cứ thế nằm lại tại mảnh đất này khi chưa thi triển hết bản lĩnh!”
Từ một cỗ thi thể rách nát không đầu, Huyền Minh Cư Sĩ dần dần đứng dậy một cách quỷ dị, những vết thương trên người gã lành lặn nhanh đến nỗi có thể thấy bằng mắt thường và rất nhanh thôi một cái đầu mới lại mọc từ cái cổ gã như mầm non lớn dậy từ thân cây, qua gần một trăm hơi thở thì một Huyền Minh Cư Sĩ hoàn hảo lại xuất hiện trước mặt Long và chỉ khác một chút là ở sắc mặt có phần nhợt nhạt hơn mà thôi.
“Rănggg… Rắccc… Rănggg… Rắccc…”
Bất ngờ nối tiếp bất ngờ, Huyền Minh Cư Sĩ từ một tên thư sinh nhã nhặn bắt đầu biến đổi thành một đầu quái vật đúng nghĩa, một lớp vỏ cứng từ dưới lớp da nổi lên che phủ toàn bộ thân thể gã như một loại giáp xác… xương cốt và các bộ phận thân thể của Huyền Minh Cư Sĩ cũng biến đổi lớn lao, các khớp xương của gã xoay chuyển để hai tay gập lại trước ngực như hai cái càng tôm, bên dưới hai chân phân tách thành bốn chi đầy gai nhỏ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.