Chương trước
Chương sau
Khô Lâu Đảo…
Cách xa Đào Hoa Đảo hơn ba nghìn dặm về phía bắc là một hòn đảo lớn mang dáng vẻ hình đầu lâu khá rợn người, vùng biển xung quanh đảo đầy rẫy các vòng xoáy cực mạnh có thể nhấn chìm cả thuyền bè cỡ lớn nên thông thường rất ít người dám xâm nhập lên Khô Lâu Đảo.
“Tùnggg… Tùnggg… Tùnggg…”
Bình minh lên, mặt trời vừa ló dạng cũng là thời điểm một hồi trống trận vang vọng đến hết thảy các ngóc ngách trên Khô Lâu Đảo, phía sau những ngọn núi lớn che chắn tầm nhìn từ ngoài biển trông vào vậy mà là những dãy lầu các kiên cố và một quảng trường cực lớn cùng với một bức tượng bạch hổ cao hơn trăm trượng trông hết sức uy mãnh, bên cạnh tượng bạch hổ hùng vĩ là một là cờ to lớn không kém đang tung bay phần phật trong gió để bất cứ kẻ nào trên đảo cũng nhìn rõ ba chữ lớn uốn lượn trên bầu trời…
“BẠCH”
“HỔ”
“MÔN”
Hơn nghìn năm trước giang hồ Trung Hoa xuất hiện một cỗ thế lực thần bí lấy bạch hổ làm biểu tượng, chỉ qua vài năm ngắn ngủi mà cái tên Bạch Hổ Môn đã là nỗi khϊếp sợ của bất cứ thế lực nào khi nhắc đến ba chữ này bởi sự hung tàn lãnh huyết của chúng, đối chiến với võ giả Bạch Hổ Môn chỉ có hai kết cục là gϊếŧ hoặc bị gϊếŧ, Thập Lục Tháp hùng mạnh là thế mà đối với Bạch Hổ Môn cũng phải lễ nhượng ba phần vậy nên đủ hiểu thực lực của thế lực thần bí này hùng cường đến bậc nào.
Đến rất nhanh và đi cũng không chậm, Bạch Hổ Môn càn quét qua giang hồ trọn vẹn hai mươi năm sau đó biến mất một cách quỷ dị, có rất nhiều tin đồn đã nổ ra nhưng tuyệt không kẻ nào biết mục đích của Bạch Hổ Môn rốt cuộc là gì mà chỉ biết chắc chắn con hổ này đang ẩn mình tại một nơi nào đó chờ đợi thời cơ trở mình.

“Bạch Hổ Môn uy vũ! Môn chủ vạn tuế, vạn vạn tuế!”
Đại điện rộng lớn được sơn son thϊếp vàng bị rung chuyển bởi tiếng hô rầm trời, Bạch Hổ Môn hết thảy cao tầng cung kính cúi đầu hướng đến hổ ngai trên cao, nơi mà một nữ nhân đẹp như thiên thần với nét mặt uy nghiêm đang an tọa.
“Tào Hùng, ta nghe nói ngươi lại sai người đánh cướp thêm ba tàu hàng có phải không?”
Không nộ tự uy, Bạch Hổ Môn môn chủ nhìn đến một gã trung niên phía dưới lạnh nhạt hỏi khiến toàn bộ Bạch Hổ Môn cao tầng lạnh run, kẻ nào cũng biết đằng sau vẻ đẹp tuyệt mỹ kia là một con người hết sức lạnh lùng và cao ngạo.
“Đúng là mệnh lệnh của ta, Đào Hoa Đảo gần đây tài nguyên dồi dào chính là miếng mồi ngon không thể bỏ qua!”
Gật đầu đáp lại Bạch Hổ Môn môn chủ, Tào Hùng cũng chính là Bạch Hổ Môn phó môn chủ, gã không hề che dấu đôi mắt háo sắc dành cho thân hình diễm lệ trên cao và tại Bạch Hổ Môn này thì ngoại trừ hắn sợ rằng không có kẻ thứ hai dám có thái độ như vậy.
“Hừ… vậy ngươi có lấy được phần tài nguyên nào không?”
Dĩ nhiên cảm nhận được ánh mắt xâm phạm của đối phương nhưng Bạch Hổ Môn môn chủ cũng chỉ hừ lạnh mở miệng mà thôi, Tào Hùng là đệ nhất cao thủ Bạch Hổ Môn thế nên có một chút khinh cuồng cũng là điều dễ hiểu và nàng không thể xử lý hắn chỉ bằng một ánh mắt.
“Bẩm môn chủ! Ba tàu hàng từ Đào Hoa Đảo không có quá nhiều tài nguyên tu luyện mà đa phần chỉ là hàng hóa thông thường, có vẻ như sau khi bị chúng ta đánh cướp lần trước thì chúng đã đề phòng hơn!” Thu lại dáng vẻ cợt nhả, Tào Hùng cung kính mở miệng.
“Đại trưởng lão, phiền ngài thông tri cho đệ nhất cao thủ của chúng ra rằng hắn đã làm nên loại chuyện tốt gì!”
Cười lạnh trước sự ngu dốt của Tào Hùng, Bạch Hổ Môn môn chủ nhìn đến vị lão già đứng ở hàng đầu tiên mở miệng nói.
“Vâng thưa môn chủ, trên ba tàu hàng mà phó môn chủ đánh cướp dường như có nhân vật hoặc thứ đồ nào đó khá quan trọng, mật thám của ta tại Đoàn gia, Võ Đang và Đào Hoa Đảo đều truyền về tin tức là cả ba nhà xuất động gần như toàn bộ cao thủ tra tìm tung tích của thế lực đã ra tay trên biển!”
Bạch Hổ Môn đại trưởng lão trầm giọng nói làm toàn bộ đại điện lặng thinh im bặt, người nào cũng cảm giác được mùi vị của chiến tranh sắp sửa bộc phát.
“Hahaha… từ lúc nào Bạch Hổ Môn chúng ta lại ngại chiến tranh? Bọn chúng nếu có gan cứ thử đặt chân lên Khô Lâu Đảo xem thử có còn mạng để trở về không!”
Cuồng tiếu cười đầy kinh thường, Tào Hùng bá đạo nói làm Bạch Hổ Môn võ giả đại chấn hùng phong và có phần đồng tình, Bạch Hổ Môn không ngại chiến tranh và càng mong muốn chiến tranh hơn bất cứ thế lực nào khác.
“Đoàn gia ba nhà không đáng nhắc tới vậy thì kẻ sau lưng chúng trong số các ngươi liệu người nào có thể chống lại? Tào Hùng ngươi liệu có dám đứng trước mặt Ma Tôn nói những lời vừa rồi không?”
Khoác tay chấn nhϊếp đám võ giả bên dưới, Bạch Hổ Môn môn chủ nhìn đến Tào Hùng cười nhạt nói làm gã trợn tròn mắt.
“Ma Tôn đã biến mất từ sau Tiềm Long Đại Hội và tám chín phần đã lành ít dữ nhiều, Bạch Hổ Môn ta lại phải sợ một bóng ma hay sao?”
Không cho là đúng, Tào Hùng cường ngạnh đáp, tu vi của hắn mới chỉ là thập nhị cấp và rõ ràng không phải là đối thủ của một kẻ có thể quét ngang tam đại thế lực trên giang hồ như Ma Tôn nhưng hắn cũng không quá sợ hãi, Bạch Hổ Môn không thiếu những thủ đoạn thông thiên.
“Không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, việc ngươi làm ra thì tốt nhất nên xử lý cho tốt, nếu để liên lụy đến Bạch Hổ Môn hay xa hơn là đại kế hoạch của lão tổ tông thì cái thân phận đệ nhất cao thủ cũng không cứu nổi ngươi một mạng đâu!” Bạch Hổ Môn môn chủ trừng mắt quát, khí thế quét đến làm hết thảy lạnh run.
“Đã rõ, xin môn chủ yên tâm!”
Không dám không cúi đầu, Tào Hùng cung kính nhận mệnh nhưng nào có ai thấy được bộ mặt đang vặn vẹo đầy đáng sợ của hắn lúc này đâu, bị đe dọa ngay trên đại điện và trước mặt gần như toàn bộ võ giả Bạch Hổ Môn chính là sự sỉ nhục lớn lao nhất mà hắn từng phải chịu.
“Được rồi, giải tán đi!”
Phất tay ra hiệu, Bạch Hổ Môn môn chủ liếc nhìn Tào Hùng một cái thật sâu trước khi thân ảnh biến mất sau màn che.
……
...
“Lão đại, nhục nhã hôm nay ngài có thể cam chịu sao?”
Rời khỏi đại điện, bên trong nội phủ của phó môn chủ đang diễn ra cuộc gặp gỡ của Tào Hùng cùng đám người thân tín, một tên thuộc hạ của hắn tức giận mở miệng nói.
“Cam chịu? Tào Hùng ta sao có thể cam chịu bị một con đàn bà sỉ nhục? Hai trăm năm trước nếu không phải vì môn chủ đời trước chỉ định ả kế thừa chức vị thì kẻ ngồi trên hổ ngai kia chính là bản tọa, nhất định sẽ có ngày ta sẽ dày vò ả đến chết đi sống lại để trả mối thù ngày hôm nay!”
Há miệng tu một hơi sạch bầu rượu nặng trong tay, Tào Hùng nổi giận quát trong khi ghì chặt cái đầu nhỏ của nữ nô đang phục thị bên dưới háng mình để thỏa sức phát tiết.
“Bành Tiêu Nhiễm thực lực không cao nhưng lại được sự ủng hộ của đám trưởng lão vốn là thủ hạ đời trước của cố môn chủ, lão đại nếu muốn trả thù cần phải tính toán cẩn thận nếu không muốn rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục!”
Lên tiếng là một nam tử nho nhã với chiếc quạt phe phẩy trong tay, y là quân sư của Tào Hùng có tên Từ Hiệu.
“Từ quân sư, vậy theo ngươi nên làm cách nào?” Rùng mình phóng xuất tinh hoa vào miệng nữ nô, Tào Hùng thỏa mãn hỏi.
“Chiến tranh… chỉ có chiến tranh mới có thể làm Bạch Hổ Môn võ giả nhận thấy tầm quan trọng của lão đại và từ đó sẽ đầu nhập vào dưới trướng ngài!” Chậm rãi nói ra mưu kế, Từ Hiệu làm Tào Hùng và đám thuộc hạ hai mắt sáng rực.
“Lão đại, Từ quân sư nói có lý, chiến tranh còn có có thể giúp chúng ta làm một vài động tác nho nhỏ.. chẳng hạn như là… hạ độc…”
Một tên võ giả với gương mặt âm hiểm cười lạnh nói làm Tào Hùng gật gù không thôi.
“Không…. không… cầu ngài… không… Rắccc!”
“Thả ra một chút tin tức cho Đoàn gia để chúng biết Bạch Hổ Môn chính là thế lực đã cướp bóc đoàn tàu kia, chuẩn bị sẵn sàng cho chiến tranh và cả cướp lấy ngôi vị môn chủ, Bạch Hổ Môn nếu nằm trong tay ta thì không thiếu phần tốt cho các ngươi!”
Bóp nát cái cổ của nữ nô đáng thương để diệt khẩu, Tào Hùng cười gằn hạ một loạt mệnh lệnh.
“Lão đại uy vũ!” Chỉ chực chờ có thể, đám thuộc hạ Tào Hùng vui mừng gào thét.
……..

Bạch Hổ Môn mật cung…
“Uuuu… Uuuu… Uuuu…”
Khác với sự náo nhiệt bên ngoài, mật cung của Bạch Hổ Môn tuyệt đối u ám khi bốn bề là những bức tường được xây dựng kiên cố, thứ ánh sáng duy nhất ở nơi này đến từ những ngọn đèn héo hắt treo trên cao, tại chính giữa mật cung là một cỗ quan tài to lớn bằng đá, phía trên nắp quan tài khắc họa hình bạch hổ hung tợn cũng chính là biểu tượng của Bạch Hổ Môn thể hiện thân phận của người nằm bên trong không hề đơn giản.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.