“Ầmmm!”
Tiếng cánh cửa to lớn đóng sập lại sau lưng khi vừa bước qua khiến Đặng Ân Hy giật mình, nếu không phải nhờ có Khâu Thục Trinh ở bên cạnh thì nàng sớm đã sợ mất mật vì cái không khí ở nơi đây có chút gì đó quỷ dị rất khó tả.
“Chấp sự, sư tỷ ta ở đâu?”
Qua vài hô hấp không thấy bóng dáng của Lý Lan Địch, Đặng Ân Hy nắm lấy góc áo của Khâu Thục Trinh giật hỏi, sao càng lúc nàng càng cảm thấy bất an vậy chứ.
“Nàng sẽ đến đây ngay thôi!”
Ôm lấy cô gái nhỏ vỗ về, Khâu Thục Trinh nở nụ cười thật tươi giúp cô bé an tâm phần nào.
“Lộp… Bộp… Lộp... Bộp…”
Là tiếng bước chân của một đám người, họ vào bằng cửa sau của biệt viện và rất nhanh thôi Đặng Ân Hy đã trông thấy thân ảnh của chị mình, cô bé vui sướng muốn chạy tới nhưng chỉ trong một khoảnh khắc lại đứng hình như chết lặng… nàng đang thấy cái gì trước mặt mình vậy? Lý Lan Địch, đệ nhất thiên tài Thanh Liên Cung bị người ta trói chặt không thể cử động và đang bị cưỡng ép dìu tới đây.
“Khâu… Khâu chấp sự… chuyện… chuyện này là?”
Kinh hãi trước tình cảnh nhìn thấy, Đặng Ân Hy nhìn sang Khâu Thục Trinh lắp bắp mở miệng.
“Hy nhi, muội đến đây làm gì?”
Khâu Thục Trinh còn chưa kịp trả lời thì tiếng gào thét của Lý Lan Địch đã khiến căn biệt viện chấn động, trái tim nhỏ trong lồng ngực Đặng Ân Hy muốn nhảy tọt ra mà ngoài mà chạy trốn trước tiếng quát của chị gái, cô bé dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-san-moi/652072/chuong-575.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.