Chương trước
Chương sau
…….

…...

… Trở lại đại chiến sau Tiềm Long Đại Hội, lần thứ hai xuất thủ nên Long cẩn trọng hơn trước nhiều lắm, hắn không vận dụng toàn bộ lực lượng mà chỉ đơn giản bạt ra một đao đến đám võ giả đáng thương trước mặt mình để đợi chờ ba lão giả kia đến và hắn cũng không phải đợi lâu vì Khổ Hạnh Thần Tăng ba người từ sớm đã giận dữ tột cùng rồi.

“Khốn kiếp ma đầu, không diệt trừ người thì lão phú há có thể can tâm đi gặp Phật tổ!”

Khổ Hạnh Thần Tăng bỏ qua đức hạnh nên có của một vị lão sư già mà cuồng nộ đánh đến, hai mắt lão phừng phực nổ hỏa, cà sa vũ động, phật quang chói lọi… chỉ trong một sát na mà Long đã cảm giác được tử vong ập xuống đầu mình khi trên đỉnh đầu hắn là một bàn tay khô gầy bằng một tốc độ kinh khủng tuyệt luân chụp tới vậy nhưng cảnh tượng kinh khủng vẫn là ở sau đó…
“Đồng Tử Công - Hồng Nhật Quyết!”

“Cà Sa Phục Ma Trảo!”

“Roẹt… Roẹt… Roẹt… Roẹt…”

Một trảo vừa ra đã bóp không gian muốn vụn vỡ, Khổ Hạnh Thần Tăng - Đồng Tử Công đồng tử khí bao trùm thiên địa dưới sự thôi động của lão biến chuyển thành trảo ấn vô cùng khủng bố, chỉ trong một khoảnh khắc ngắn ngủi mà năm ngón tay của lão đã trở thành năm đầu tinh hồng xích sắt khổng lồ vô song xuyên phá qua không gian chụp đến cái đầu lâu nhỏ nhắn của Long, một chiêu này của Khổ Hạnh Thần Tăng uy lực cùng uy thế quá đỗi đáng sợ.

“Thái Cực Hình Trận!”

“Luân Hồi Bảo Giám!”

“Thần Long Cực Bạo Quyền!”

“Oanh… Oanh… Oanh… Oanh…”

Không chịu thua kém đối phương, Long quyền ra dũng mãnh kinh động đất trời, chỉ cần một tích tắt cũng đã đủ để hắn diễn luyện Thái Cực Hình Trận che chắn cơ thể cùng phóng xuất một đạo quyền ảnh ấn chứa kình lực siêu cường cùng cuồn cuộn luân hồi tam kiếp chi khí đập đến đối chọi với năm ngón tay của Khổ Hạnh Thần Tăng, cả hai siêu cấp cao thủ từ đầu đến cuối đều không có một động tác dư thừa.
“PHANHHH… PHANHHH… PHANHHH… PHANHHH… PHANHHH…”

Như hai viên thiên thạch khủng bố đâm sầm vào nhau, một trảo đối một quyền của hai tồn tại chí cực tạo ra năm tiếng nổ lớn kinh thiên động địa chấn rung đầu óc hết thảy đám cao thủ ba phương bên dưới, sau vô vàn những đạo quang mang chói lòa đất trời là trùng trùng điệp điệp những làn sóng năng lượng từ vụ va chạm quét qua bốn phương tám hướng làm không ít kẻ có tu vi yếu kém thổ huyết mà rơi xuống mặt đất như lá rụng mùa thu.

“Khặc khặc… không hổ là kẻ có thể tồn tại bên trong Cấm Vực do Đạt Ma tạo ra, ta có lời khen dành cho Đồng Tử Công của ngươi đấy lão trọc!”

Không gian dần dần ổn định, sau một kích va chạm với đối phương thì Long bị đánh bay đến hơn trăm mét, cẩm phục quý phái trên người hắn rách nát thê thảm, khóe miệng hắn tràn đầy tơ máu thế nhưng sắc mặt hắn vẫn là bình tĩnh đến đáng sợ, đôi mắt hắn tràn ngập u lãnh nhìn đến Khổ Hạnh Thần Tăng ở phía đối diện mà cười lạnh nói.
Một quyền đối một trảo của lão tăng sư, thôi động đến thập phần luân hồi tam kiếp lực nhưng Long cũng chỉ chặn lại được bốn ngón tay của lão và Thái Cực Hình Trận cũng chỉ có thể giúp hắn hóa giải được bảy thành lực lượng của ngón tay thứ năm, dĩ nhiên đón tiếp ba thành lực lượng cuối cùng là thân thể hắn, Đồng Tử Công đồng tử khí của Khổ Hạnh Thần Tăng vừa xâm nhập đã phong bế và hủy hoại đến ba phần kinh mạch khiến khí huyết Long không ngừng nhộn nhạo.

“A di đà phật, đến giờ thì lão phu mới hiểu vì sao ngươi lại mạo hiểm xuất thủ khi hoàn toàn có thể chạy trốn khỏi sát cục này, trong nhận thức của bần tăng từ lúc cha sinh mẹ đẻ đến bây giờ thì chưa từng thấy qua một người nào tại độ tuổi như ngươi hiện tại có thể nắm trong tay thực lực cường hãn đến như vậy, nếu chúng ta hai bên không phải là thù hận người chết ta sống thì lão phu thật có ý định kết giao với một tên tuyệt thế thiên tài như ngươi.”
Khổ Hạnh Thần Tăng hai mắt nhắm nghiền nói, tình trạng của lão hiện tại cũng không khá khẩm hơn Long là mấy hay thậm chí thương thế còn có phần trầm trọng hơn vì cánh tay phải cũng là cánh tay vừa xuất thủ đã rũ xuống một bên không thể cử động, cũng dễ hiểu thôi khi không chỉ là năm ngón tay của lão gãy nát mà còn là toàn bộ xương cốt kéo dài đến bả vai bên trong bị ép đến vụn vỡ… một quyền vừa rồi của Long cũng không dễ đón đỡ như thế.

Ăn phải thua thiệt lần này một phần cũng là vì Khổ Hạnh Thần Tăng quá tin tưởng vào thực lực của bản thân, khổ luyện cả nội công lẫn ngoại công đến cảnh giới cực cao nên thân thể lão vô cùng cứng rắn, thần binh bình thường cũng khó có thể gây ra uy hϊếp trí mạng với lão nhưng lão lại không ngờ rằng đối phương của mình lại nắm giữ kình lực khủng bố đến vậy, chỉ có trực tiếp cảm thụ một đấm kia mới biết nó đáng sợ đến nhường nào và trong cái khoảnh khắc ấy thì Khổ Hạnh Thần Tăng đã có cảm tưởng như mình phải đối chọi với một kiện siêu cấp thần binh vô cùng cứng rắn và còn là nặng như một tòa thần phong che phủ thiên địa.
“Kết giao sao? Lão cẩu ngươi có thể qua bên kia thế giới mà kết giao thỏa thích!”

Long cuồng ngạo cười khiến Khổ Hạnh Thần Tăng khuôn mặt co rút, lão thừa hiểu uy năng của đồng tử khí và chính vì vậy không thể không chấn kinh khi chỉ qua vài hơi thở mà đã hoàn toàn không thể cảm ứng được đồng tử khí bên trong cơ thể đối phương và điều đó đồng nghĩa với việc Ma Tôn đã hoàn toàn hóa giải đồng tử khí của lão. Kỳ thật nếu Khổ Hạnh Thần Tăng biết nam nhân đứng trước mặt mình nắm giữ một cỗ thân xác có thể so sánh với thủy tổ của nhân loại và một đầu Đạo mạch quỷ dị khôn cùng thì chắc chắn sẽ không hoảng hốt đến vậy.

“Bồ Đề, Khổng Quân hai người các ngươi còn đợi chờ điều gì?”

Hoảng hốt lại không đồng nghĩa với hoảng sợ, bị phế một cánh tay nhưng Khổ Hạnh Thần Tăng vẫn là một bộ dạng tràn đầy tự tin, lão quét mắt qua hãi lão già ở cách đó không xa nói khiến cả hai giật mình nhìn nhau, tuy là kết minh nhưng nếu có thể tọa sơn quan hổ đấu bảo lưu thực lực thì có kẻ nào ngại đâu chứ.
“A di đà phật, Khổ Hạnh đại sư không nên suy nghĩ lung tung, bần tăng có chậm trễ mong đại sư chớ giận!”

Bồ Đề Lão Tổ đạp bước mà đến, lão chắp tay hối lỗi khá thành tâm nhưng không ai biết đằng sau bộ mặt đức hạnh kia là những toan tính gì.

“Haha Khổ Hạnh đại sư thực lực quá cường đại làm lão phu có chút hụt hơi theo không kịp, nãy giờ chần chừ cũng là vì không nắm bắt được thời điểm thích hợp ra tay mong đại sư chớ có suy nghĩ nhiều!”

Khổng Quân thân ảnh na di đến khoác tay nói, lão nói có phần đúng khi không bắt kịp cử động của Khổ Hạnh Thần Tăng nhưng lại ngụy biện chuyện không nắm bắt được cơ hội vì đến kẻ ngu nhất cũng biết rằng lúc Ma Tôn bận tâm đối phó với một trảo hiểm ác của Khổ Hạnh Thần Tăng là thời điểm dễ dàng oanh sát hắn nhất… quả nhiên là lòng người khó đoán, Khổng Quân hay Khổng gia cùng Bồ Đề Lão Tổ hay phật đạo pháp tăng dĩ nhiên là có những tính toán riêng của mình.
“Hừ!”

Khổ Hạnh Thần Tăng tuy bất mãn nhưng cũng chỉ có thể hừ lạnh một đạo, đến hiện tại thì lão đã nhận ra cái gọi là ba phương liên minh cũng chỉ là bề ngoài, Thiếu Lâm Tự có thể là cự hổ nhưng đồng bạn của cự hổ lại là hai đầu sói hiểm độc… lại thoáng cảm nhận một phen, Khổ Hạnh Thần Tăng khuôn mặt tím tái vì phẫn hận tột cùng khi đa phần cao thủ chết đi là võ tăng Thiếu Lâm Tự, trong lúc lão đối chiến một chiêu với Ma Tôn thì Khổng Quân cùng Bồ Đề Lão Tổ đã phân ra không ít lực lượng cứu giúp vô số cao thủ phe mình.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.