Chương trước
Chương sau
Một tiếng rống giận vang động đất trời, chỉ trong một tích tắc cuồn cuộn ma khí từ người Long bạo liệt mà ra, bầu trời như muốn sụp đổ bởi cuồn cuộn mây đen hắc ám che phủ, mãnh liệt ma khí cuồng loạn như sóng giữ trùng trùng điệp điệp quét bay hết thảy khí tức bên trong phiến thiên địa này.

“Cẩn thận, hợp công tru diệt ma đầu!”

Kẻ bị bao vây lại là người ra tay trước khiến đám cao thủ chấn kinh không thôi, Khổng Quân là người phản ứng đầu tiên, hai mắt lão trợn trừng, miệng gào lên thức tỉnh đám người u mê xung quanh.

“Hahahaha… Ma Long Ngâm - Cực Ma!”

“GRAOOOOOOOOOOO!!!! GRAOOOOOOOOOOO!!!! GRAOOOOOOOOOOO!!!!”

Ba đạo long ngâm cực độ khủng bố chấn động thương khung, từng đạo ma khí siêu cường bùng phát mà ra khiến không gian không thể chịu đựng nổi mà bị chấn vỡ thành từng đạo vết nứt lan tràn đến cả trên trời dưới đất tạo thành cảnh tượng hết sức kinh dị.
Xuất thủ quyết đoán, Long thực chất đã chuẩn bị cho một kích này ngay khi Tiềm Long Đại Hội kết thúc, trọn vẹn một trăm hai mươi tám Đại Ma Hồn cùng trạng thái Ma Bạo bị hắn kích phát khiến ma lực của hắn tăng lên gấp bội phần, ma khí tà dị áp súc đến 200 lần theo từng đạo tiếng rống quét qua bốn phương tám hướng.

“Dùng toàn bộ lực lượng… Chống đỡ cho lão tử! Con mẹ nó chống đỡ cho lão tử!”

Đối phương xuất thủ quá nhanh và bất ngờ, Khổng Quân không thể không thôi động cường đại đạo khí chống đỡ cùng bảo hộ Khổng gia đạo giả nhưng cũng chỉ có thể che chắn được một bộ phận và với đám đạo giả còn lại thì lão chỉ còn cách gào thét để chúng tự sinh tự diệt. Bên phía Thiếu Lâm Tự cùng Phật giáo may mắn hơn vì có Bồ Đề Lão Tổ và Khổ Hạnh Thần Tăng hai siêu cấp cao thủ chống đỡ tuy nhiên một bộ phận không nhỏ võ tăng cùng phật tăng cũng phải tự lực cánh sinh trước ma khí cuồng bạo.
“Oànhhhhh… Oànhhhhh… Oànhhhhh… Oànhhhhh…”

“Aaaaaaaaaaaa… không…. không… lão tổ tông cứu mạng… lão tổ tông… Oànhhhhh… Oànhhhhh… Aaaaaaaaaaaa.”

Khóe mắt Khổ Hạnh Thần Tăng, Khổng Quân cùng đám cao tầng muốn nứt ra khi nhìn thấy từng lớp từng lớp đệ tử nổ tung trước ba đạo ma âm đáng sợ, ma khí tà dị hủ hóa cắn nuốt hết thảy máu thịt và cả linh hồn kẻ xấu số thành cặn bã khiến chúng triệt để chết đi mà không thể siêu sinh, thủ đoạn tàn bạo đến hai chữ ma đầu cũng không đủ để miêu tả.

“Răng… Rắc… Răng… Rắc…”

Ma khí uy năng ngập trời nhưng rốt cuộc cũng có giới hạn, đám cao thủ đến đây đều mang tâm lí phòng bị chứ không phải là để chịu chết chính vì thế ba đạo Ma Long Ngâm cũng chỉ diệt sát được hơn một vạn tên cao thủ, ma khí dần dần tiêu tán để lại một vòng tròn không người xung quanh Long và cũng là cảnh tượng bi ai trong mắt đám người còn sống khi chỉ qua vài hơi thở mà một vạn đồng bạn của chúng cứ vậy biến mất khỏi thế gian này.


“Thật đáng sợ ma khí, thật may mắn là chúng ta đã rời khỏi võ trường đáng sợ đó!”

“Cách xa đến vậy mà tim ta còn giật thót khi chỉ cảm nhận cỗ khí tức hủy diệt kia, Ma Tôn thực lực quá mức khủng bố.”

“Hừ... dù hắn có mạnh đến đâu cũng chỉ có một mình, các ngươi đừng quên tiền nhân đã dạy "mãnh hổ nan địch quần hồ", theo thời gian thì Thiếu Lâm cao thủ cũng sẽ mài chết hắn.”

Cách xa võ trường mấy dặm, đám võ giả vừa thoát đi bị rung động lớn thu hút, chúng ngoái đầu nhìn lại phiến thiên địa bị mây đen hắc ám che phủ mà nghị luận không thôi.

“Hắn thật mạnh, thật buồn cười khi chúng ta cứ tự cho mình là thiên tài thế nhưng trong mắt một kẻ chỉ hơn mình vài tuổi lại chẳng khác nào giun dế.” Trong vòng tay Mỹ Dung, Trúc Anh cười cợt làm đám người trầm mặt.
………

...

“Gϊếŧ… Gϊếŧ hắn… Báo thù cho bằng hữu của chúng ta…”

“Báo thù… Báo thù… Báo thù…”

Trong võ trường, hơn bảy vạn tên cao thủ hai mắt sưng huyết nhìn chằm chằm vào ác mà gào thét, khí thế dâng cao đến tận cùng, sát ý lâm thiên hết sức kinh dị… nếu lúc này Long rơi vào tay bọn người này thì không cần nghi ngờ chuyện hắn sẽ bị cắn xé thành muôn mảnh, thù hận hai bên đã sâu đậm đến không thể sâu đậm hơn.

“Lực lượng của hắn đã không còn bao nhiêu, các ngươi theo lão tăng tru diệt ma đầu!”

Khổ Hạnh Thần Tăng dù đạo hạnh cao thâm cũng không khỏi giận dữ trước cảnh tượng tàn ác trước mặt... cà sa bạo khởi, phật quang ngập trời, lão thần tăng một bước đạp tới dẫn động theo vô thượng lực lượng mà đến, chỉ vẻn vẹn một cước đã như thể giẫm sụp đổ đất trời vô cùng khủng bố.
“Vút… Vút… Vút…”

Ngay sau cử động của lão tổ tông, Vô Danh Thánh Tăng cùng Tru Ma Thánh Tăng cũng không chậm khi dẫn động đám cao thủ Thiếu Lâm đánh tới, tên nào cũng thôi động hết thảy lực lượng và mang trong mình tâm lý liều chết không thôi bởi vì vận mệnh của Thiếu Lâm phụ thuộc vào kết quả của cuộc chiến này.

“Khổng gia toàn bộ đạo giả theo lão hủ!”

Khổng Quân cũng động, không dữ dội như Thiếu Lâm Tự võ tăng thế nhưng hơn hai vạn tên đạo giả quỹ tích di động lại có phần quy củ hơn, cước bộ của chúng không đơn giản là những bước chân mà còn ẩn chứa đại đạo thâm ảo khôn cùng khiến nơi chúng đi qua không gian theo đó vặn vẹo quỷ dị.

“A di đà phật!”

Ngay sau cử động của Khổng gia là một cỗ phật âm vang vọng thiên địa hết thảy ngóc ngách, vạn đạo phật quang tinh thuần xé rách và quét dọn sạch sẽ bầu trời hắc ám thế nhưng kinh diễm nhất vẫn là sự xuất hiện của một tôn kim phật to lớn như Như Lai phật tổ giáng lâm làm người người rung động...
“Ongggg… Ongggg…”

Kim phật khổng lồ đầu đội đại nhật vòng sáng chói lóa, hay tay kết ấn tọa thành tư thế tọa thiền trên đài sen hư ảo, bên dưới đài sen là hàng vạn phật giáo đệ đáy huyệŧ kính triều bái.

“Sự tồn vong của Thiếu Lâm cũng là sự tồn vong của Phật giáo ta, lão nạp nguyện dấn thân vào địa ngục tăm tối cũng phải độ hóa ma đầu!”

Hạo đãng phật âm truyền đến như đang siêu độ chúng sinh, đến giờ Long mới có thể nhận thấy một thân hình nhỏ bé tĩnh tọa trên đỉnh đầu kim phật to lớn, đó là một lão tăng khoác trên mình cà sa chói lóa kim quang, hai mắt lão khép mờ, miệng không ngừng tụng lấy kinh văn, không nghi ngờ gì lão giả này chính là Bồ Đề Lão Tổ.

“Oanh… Oanh… Oanh…”

“Rắc… Rắc… Rắc…”

Gần bảy vạn tên cao thủ từ ba phương ào ạt đánh tới như ba làn sóng người trùng trùng điệp điệp muốn nuốt chửng lấy thân ảnh ở chính giữa, cực độ áp lực khiến xương cốt Long rung lắc dữ dội muốn vỡ nát.
“Đồng Tử Công - Hồng Nhật Quyết!”

“Đạt Ma Tam Tuyệt - Đạt Ma Thần Chưởng!”

Xuất thủ đầu tiên nên đến sớm nhất, Khổ Hạnh Thần Tăng công pháp cuồn cuộn vận chuyển, phật khí cuồng mãnh khôn cùng huyễn hóa thành một kim sắc bàn tay khổng lồ chụp đến đầu Long, uy thế khủng bố miễn phải bàn.

Được coi là truyền nhân của Đạt Ma, tâm pháp mà Khổ Hạnh Thần Tăng lĩnh hội dĩ nhiên là Đạt Ma thần công, ngay từ khi năm tuổi lão đã chọn Đồng Tử Công làm bổn môn tâm pháp và đến năm năm mươi tuổi đã luyện đến tầng cao nhất của môn thần công này là cảnh giới Đồng Tử Công ngũ quyết - Hồng Nhật Công đồng nghĩa với việc cải tạo toàn bộ kinh mạch trong cơ thể thành Đồng Tử mạch.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.