Chương trước
Chương sau
Bỏ qua phòng ngự nên bị hai đại chưởng Hàng Long Thập Bát Chưởng đập vào người thế nhưng Long vẫn là một bộ dạng hoàn hảo không một chút trầy xước, hai tên Tôn Sứ ánh mắt dại ra vì chưởng lực của bản thân như đụng phải thành đồng vách sắt không thể công phá, chân khí của chúng cũng không kịp xâm nhập vào thân thể đối phương mà trở thành mồi ngon trước ma khí cường đại.
“Ngươi… mau thả chúng ta ra… không… Rắc… Rắc… Ahhh…”
Thất thủ dĩ nhiên sẽ dẫn đến bị phản kích, ngay sau đó tiếng gào rú như lợn bị chọc tiết của hai tên Tôn Sứ vang vọng Thập Lục Tháp tổng bộ, cổ tay của hai tên thập cấp cứ thế bị chụp đến rồi sau đó là tiếng xương vỡ nát rõ mồn một rơi vào trong tai những kẻ có mặt đủ hiểu Ma Tôn lực lượng khủng bố đến đâu.
Đột phá Tứ Tử bát chuyển, lực lượng tự thân Long đã tăng lên một cấp độ mới mà Cường Giả thập cấp đỉnh cao bình thường cũng phải ăn trái đắng nếu dám khinh thị hắn, hai tên Tôn Sứ quá mức tự tin vào lực lượng bản thân dám áp sát một đầu cự thú hung tàn và kết cục sẽ rất thảm.
Ma Tôn nội công cùng ngoại công đều cực mạnh chính là suy nghĩ trong đầu những kẻ có mặt ở đây, Tôn Thượng sát ý càng lúc càng dâng cao.
“Hắc hắc… hai đầu phế vật các ngươi cũng dám lên mặt trước mặt ta? Ta sẽ giáo huấn các ngươi một phen để tránh cho người bên ngoài chê cười Tôn Sứ toàn là một lũ mắt cao hơn đầu.”
Nắm trong tay hai cánh tay vỡ nát, Long cười lớn giật mạnh lại khiến hai tên Tôn Sứ nhào đến chỗ hắn và đón tiếp chúng là hai nắm đấm hung mãnh mang theo cuồn cuộn ma khí.
“Dừng tay!”
Thiên Tôn không thể tiếp tục ngồi nhìn, hắn trừng mắt quát lên nhưng có thể dọa sợ Long sao?
“Oành… Oành…”
Thập tam cùng thập nhị Tôn Sứ bay ngược ra sau như hai quả đạn pháo vẽ thành hai đường máu trên không trung, ngực cả hai đều lõm hẳn vào một lỗ sâu hình nắm đấm trông thê thảm vô cùng, chúng sẽ không chết ngay vì Long không hạ tử thủ nhưng muốn khôi phục sợ rằng cũng khó như lên trời.
“Được lắm Ngụy Siêu, toàn bộ các ngươi đều tiến lên lấy thủ cấp hắn về cho ta.”
Nhìn lấy thảm trạng của hai tên thuộc hạ, Thiên Tôn đã triệt để tức giận, hắn gào lên khiến mười tên Tôn Sứ như mười đạo thiểm điện bao vây lấy Long tạo thành thế thập diện mai phục không một kẻ hở.
“Không được khinh địch, toàn lực xuất kích.” Thiên Tôn gầm lớn.
“Hàng Long Thập Bát Chưởng - Long Đằng Ngũ Nhạc.”
“Sát… Sát… Sát…”
“Oanh… Oanh… Oanh… Oanh…”
Mười tên thập cấp đỉnh cao toàn lực một kích dẫn đến thiên địa theo đó mà run rẩy, mười đại chưởng lực khủng bố xé toang không gian đánh đến khiến Long biến sắc vì hắn cảm giác được nguy hiểm thật sự, mười tên này thực lực hơn hẳn hai tên vừa bị hắn hạ và còn là toàn lực một kích.
Bị khóa chặt không thể né chỉ có thể ngạnh kháng, Long dung nhập 50 Đại Ma Hồn giúp lực lượng đề thăng năm mươi lần.
“Thái Cực Hình Ma - Âm Dương Nhị Cực”
Dưới con mắt của mười tên siêu cấp cao thủ, thân hình Long bắt đầu biến chuyển lúc cương lúc nhu qua vô số những thủ pháp kỳ dị nhưng lại không hề hỗn loạn, tứ chi hắn liên tục vẽ ra những vòng thái cực từ nhỏ đến lớn và dần dà cả người hắn như dung nhập vào trở thành một phần của thái cực tự nhiên xung quanh hai cực âm dương.
“Oanh…”
Chưởng thứ nhất đến, Long tay phải nhẹ nhàng tiếp đến chưởng lực rồi như chỉ đường dẫn lối đưa lực lượng của tên Tôn Sứ dung nhập vào vòng tròn thái cực tự nhiên mà chính hắn vẽ ra.
“Oanh… Oanh… Oanh… Oanh…”
Chưởng thứ hai, thứ ba…. đến chưởng thứ mười, toàn bộ mười chưởng lực siêu cường từ mười tên thập cấp cứ thế nhẹ nhàng dung nhập vào trở thành một phần tử của thái cực đồ theo sự điều khiển của Long, mười tên Tôn Sứ trơ mắt nhìn nhau nhưng đều không dám vọng động vì chúng thừa hiểu Ma Tôn lấy chính bản thân hắn làm trung tâm tạo ra một quy luật lên đại địa dưới chân hắn theo hình đồ thái cực, bất cứ kẻ nào đi ngược lại quy luật ấy sẽ phải hứng chịu phản phệ đầu tiên.
“Hắn vậy mà có thể ngộ ra được loại tâm pháp tà dị này?”
Ở bên ngoài, Tôn Thượng cùng Thiên Tôn từ sớm đã bị thủ pháp của Long làm cho khϊếp sợ, thân là tông sư trong tông sư nên cả hai thừa hiểu chuyện gì xảy ra với mười tên Tôn Sứ, Ma Tôn thủ pháp này không phải mới lạ gì vì trên giang hồ không thiếu môn tâm pháp tương tự như vậy nhưng có thể lĩnh ngộ sâu đến mức khống chế công kích của mười tên thập cấp tối đỉnh một lúc thì lần đầu tiên chúng nhìn thấy.
Kỳ thật sau khi ăn thiệt thòi trước Minh Hỏa Thần Kiếm trong tay Dương Kiên ngày đó thì Long đã có một suy nghĩ khác về phòng ngự, bắt đầu lục lọi trí nhớ, Long bắt đầu cảm ngộ về nguyên lý thái cực trong không ít các loại tâm pháp võ công, ở đó hắn thu được lấy tĩnh chế động, lấy chậm chế nhanh, lấy nhu chế cương… cái gì cũng có mặt đối lập như hai cực âm dương của thái cực và vì thế hắn tự tạo ra Thái Cực Hình Ma - môn tâm pháp cũng xoay quanh vòng tròn thái cực nhưng là biến đổi phù hợp với ma công của hắn.
“Tâm pháp lợi hại nhưng kết cục vẫn là ở thế hòa, cả hai bên đều bị mắc kẹt trong vòng tròng thái cực!”
Tôn Thượng nhận ra vấn đề cười lạnh nói, Thái Cực Hình Ma - Âm Dương Nhị Cực chung quy cũng chỉ là đón đỡ cũng như tiếp nhận lực lượng vào thái cực đồ của Long nhưng nếu mười tên Tôn Sứ không thể phá vỡ quy luật này thì thân là kẻ khởi xướng nên thái cực đồ là Long cũng không thể phá vỡ nó nếu không phản phệ hắn nhận lại sẽ lớn hơn gấp nhiều lần đám Tôn Sứ.
Cũng nhanh chóng nhận ra tình thế, mười tên Tôn Sứ nhìn đến Long cười lạnh không ngớt, chúng đợi chờ cho hắn tiêu hao lực lượng đến khi không chịu nỗi mà hứng chịu phản phệ.
“Khặc khặc… các ngươi đám cá nằm trên thớt này trố mắt to ra mà nhìn lấy uy lực thật sự của Thái Cực Hình Ma.”
“Thái Cực Hình Ma - Nghịch Đảo Càn Khôn.”
Thôi động hết thảy lực lượng, Long đột nhiên dẫm mạnh lên thái cực đồ dưới chân làm mười tên Tôn Sứ chấn kinh và ngay sau đó chúng trừng lớn hai mắt vì chính chưởng lực của mình phát ra lại đánh ngược trở về, hai cực âm dương lại đổi cho nhau, càn khôn nghịch chuyển.
“Oành… Oành… Oành…”
“Khục… Khục…”
Ăn trọn vẹn một kích toàn lực của bản thân, dù đã kích phát hộ thân cương khí nhưng mười tên Tôn Sứ vẫn bị chấn bay đến chục bước, không ít kẻ trên miệng đã ngập tràn máu tươi vì nội thương, sĩ khí giảm sút đáng kể.
“Hắc hắc… các ngươi thật làm ta thật thất vọng, bản tọa ở ngoài kia lăn lộn mang về cho tổ chức không ít tài nguyên lại bị các ngươi đám phế vật này an nhan suиɠ sướиɠ hưởng dụng, thật là bi ai làm sao.”
Long tiếc nuối nói làm Thiên Tôn sắc mặt co rút, hiện tại nếu hắn không vãn hồi lại mặt mũi cho Tôn Sứ thì kể từ nay bọn chúng ắt hẳn sẽ bị Thập Lục Tháp võ giả khinh bỉ như những đầu súc sinh, liếc nhìn qua Tôn Thượng với vẻ mặt dửng dưng... Thiên Tôn biết mình từ đầu đến cuối đã bị gã lợi dụng nhưng đã phóng lao thì phải theo lao.
“Ngụy Siêu, ngươi có bản lĩnh cùng thực lực nhưng quá tự ngạo, núi cao còn có núi cao hơn, hôm nay bản tọa sẽ cho ngươi thấy thực lực chân chính là gì.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.