“Ta cùng hắn còn chưa kết thúc.” Tửu Lão Quỷ chỉ vào Quách Ngoan.
“Haha… chúng ta sẽ không hợp công nhưng sẽ luân phiên kìm chân ngươi, mong Tửu lão hiểu cho…” Quách Ngoan cười nói.
“Ta thật hoài nghi các ngươi có phải cửu cấp hay không?”
Tửu Lão Quỷ ngẩn ngườii vì đối phương không biết xấu hổ, lão cũng không ngu nhìn ra đám người này đến đây là quyết tâm lớn không để tay trắng trở về, mặc dù lão không biết Hình gia bên kia có thứ đồ gì có thể làm một đám đỉnh cấp võ giả như vậy động tâm nhưng chắc hẳn là rất không tầm thường, lão có niềm tin thắng được hai tên cửu cấp này nhưng khi nhìn thấy Quách Ngoan bên kia thương thế hồi phục nhanh đến vậy thì lòng tin đã giảm đi bảy tám phần rồi.
“Haha mặt mũi không ăn được, mạng sống mới là quan trọng.” Quách Thoại cười nói.
“Vậy để ta xem các ngươi có bản lĩnh đó không, lão phu cũng nên biết đổi thủ của mình là ai chứ?” Tửu Lão Quỷ hít sâu một hơi nói.
“Ta Quách Thoại, hơn bảy mươi năm trước được giang hồ ưu ái cho một cái danh tự.”
“Vô Ảnh Cư Sĩ”
“Vô Ảnh Quyền Pháp”
Hai chữ Vô Ảnh lọt vào tai Tửu Lão Quỷ khiến mình lão lạnh run, toàn thân phòng bị đến tối đa nhưng thân hình đối phương cứ vậy quỷ dị tiêu thất vẫn làm lão thất kinh.
“Vụt”
Tiếng không khí bị xé toang lọt vào tai khiến Tửu Lão Quỷ cũng là lúc một cơn mưa quyền ập đến.
“Vô Ảnh Quyền Pháp đệ nhất chiêu - Quỳnh Hoa Nhất Hiện.”
Vô Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-san-moi/651920/chuong-423.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.