Cố gắng thoát ra khỏi con c*c khủng, Địch Lệ Nhiệt giương hai mắt nhìn lấy Long, nhìn lấy khuôn mặt không mấy phần điển trai nhưng tràn ngập tà ý đặc biệt là cái ánh mắt đầy xâm chiếm của dã thú kia thì trái tim nàng run rẩy.
“Bé yêu sao vậy, em khó chịu ở đâu sao?”
Cảm giác được sự thay đổi nơi người đẹp, Long buông thả hai tay nhỏ của nàng rồi kéo nàng đến ôm lấy thân thể mềm mại mà vuốt ve một cách hết sức ôn nhu như thể hắn cùng tên ác ma vừa cưỡиɠ ɦϊếp nàng là hai người khác nhau vậy.
“Em phải gọi ngài là chủ nhân sao?” Địch Lệ Nhiệt nhìn chằm chằm Long hỏi.
“Nếu nàng thật trở thành đàn bà của ta như Nancy, Dương Mịch các nàng thì xưng hô không quan trọng.” Long cưng chiều nói.
“Ngài thật thích em sao?” Địch Lệ Nhiệt lí nhí nói.
“Cơ thể nàng thu hút ta, xung quanh ta có rất nhiều đàn bà, ta sở hữu một môn phái gồm hàng trăm nữ nhân chuyên để phục vụ ta nhưng chừng đó vẫn chưa đủ để ta thỏa mãn, nữ nhân của ta sẽ ngày một nhiều mà nàng chỉ là một trong số đó, có điều thân phận của nàng sẽ đặc biệt hơn nếu nàng thật khiến ta hài lòng?”
“Nếu… nếu em thật trở thành đàn bà của ngài, ngài sẽ thả cha em ra chứ?” Địch Lệ Nhiệt lấy hết dũng khí nói, đến đây thì nàng đã có quyết định của riêng mình.
“Đó là đương nhiên có điều hắn sẽ không thể khỏe mạnh như trước.” Long vỗ về người đẹp nói.
“Em… em phải ở đây hầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-san-moi/651910/chuong-413.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.