Đêm đến, trong biệt viện tổ chứ một buổi tiệc nhỏ.
“Chủ nhân, Phục Quang lão đầu cũng thật là biết điều, Phục gia toàn bộ gia sản đều đã dâng ra.”
Trên bàn tiệc, Đoàn Dự trái ôm phải ấp hai người đẹp cười lớn bẩm báo, đối diện hắn là Phục Quang lão đầu dùng ánh mắt đầy cảm kích nhìn người huynh đệ, cả hai đã sớm trở thành huynh đệ kết nghĩa ngay đến lúc chơi gái cũng không quên chia sẽ cho nhau. Dĩ nhiên Phục Quang cũng không thể thua kém đệ đệ, ngồi hai bên lão cũng là hai người đẹp nhưng là không dám quá tùy ý như Đoàn Dự, dù gì kính sợ của lão với Ma Tôn là quá lớn.
“Phái người đến Phục gia tuyển chọn, con cháu Phục gia kẻ nào có tư chất tốt đều có thể tiến vào Đoàn gia học tập võ học, đãi ngộ cũng với con cháu Đoàn gia một dạng.” Long khoác tay ra lệnh.
“Đội ơn đại nhân, Phục gia thề lấy tính mạng ra vì đại nhân phục vụ.”
Phục Quang kích động đến hai mắt đẫm lệ, lão đứng bật dậy chắp tay cung kính nói. Đoàn gia bây giờ thế lớn lực lớn, võ giả trong gia tộc tài nguyên sung túc đến bậc nào giang hồ không biết chứ, không ít các thế lực lớn nhỏ là muốn đem con cháu gửi gắm đến Đoàn gia nhờ dạy bảo thế nhưng cũng chỉ có tỷ lệ cực ít mới được thông qua.
“Ngồi xuống đi, đã là người một nhà thì bản tọa trước giờ không bạc đãi kẻ có công.” Long cười lớn.
“Đúng rồi đại nhân, mật thám của ta báo về Độc Cô gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-san-moi/651894/chuong-397.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.