“Nên tiến hay lùi?” Long không để tâm đến Vạn Hùng thằng oắt con vô lễ, hắn trầm giọng hỏi ý kiến Vạn Hùng…… càng lúc hắn càng cảm nhận được một áp lực vô hình ngày một lớn khi con thuyền tiến về phía trước.
“Vẫn còn cách địa điểm lần trước ba hải lí, tiến thêm ba hải lí nữa là hoàn thành nhiệm vụ….. nếu tiếp tục tiến thì sẽ gặp phải đá ngầm……..” Vạn Hùng với nhiệm vụ cũng không dám lãnh đạm, ánh mắt hắn nhìn về phương xa nói……. Đào Hoa đảo mất rất nhiều năm mới thàm thính sơ bộ được toàn bộ vùng biển này.
“Điểm giới hạn của chúng ta là ở đâu?” Long trầm giọng nói, áp bức vô hình kia đã lớn đến nỗi hắn cảm giác được tử vong uy hϊếp rồi.
“Đã vượt qua cách đây không lâu…….” Vạn Hùng cũng nghiêm túc hẳn lên, hắn nghe và biết rõ sự tích về lão quái vật đang trấn giữ nơi này.
“Đã tiến vào sâu lãnh hải của nước khác như vậy……. chẳng lẽ muốn nuốt trọn luôn vùng biển này hay sao?” Long khó hiểu hỏi……. Thập Lục Tháp tham lam cũng quá mức chứ.
“Hắc……… ngươi không biết vùng biển của chúng ta từ lâu đã cạn kiệt Thủy Ngọc sao, bề trên không chỉ muốn nuốt trọn vùng biển nhỏ này mà là toàn bộ biển trong khu vực này….. hiểu không?” Vạn Hùng cười lớn trước sự ‘ngây thơ’ của Long, kẻ mạnh hơn là như vậy đấy…. không bào giờ vừa lòng với thứ mình đang có mà tìm mọi cách để cướp đoạt từ kẻ yếu hơn……. đó chính là quy luật của cuộc sống.
………..Long gật gù tỏ vẻ đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-san-moi/651794/chuong-297.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.