“Không được!!” Đột nhiên hai tiếng quát cắt ngang lời Lâm Hoàng, còn là thanh âm của ai ngoài Huấn Thiên cùng Dương Tuyền đây, nhắc đến hung thủ thì cả Huấn gia có cho thêm vài lá gan cũng không dám hỏi đến, Dương gia thì khỏi cần nhắc đến là vì sao rồi. “Lâm lão đầu, cái chết của Huấn Quý là do hắn đắc tội với Ngụy đại nhân nên Huấn gia chúng ta không truy cứu nữa, chúng ta ở đây là nói đến trách nhiệm của chủ nhà là Lâm gia ngươi, chẳng lẽ Lâm gia lần này định đổ hết tội lỗi lên đầu Ngụy đại nhân?” Huấn Thiên nhanh chóng xoay chuyển câu chuyện đổ tội ngược lên đầu Lâm Hoàng. “Phải, Lâm gia sai là điều không thể chối cãi, các ngươi phải chăng tội thêm tội để Ma Tôn đại danh đỉnh đỉnh đại nhân ra gánh chịu dùm mình?” Dương Tuyền tung hứng ngay lời nói của Huấn Thiên, thật ra nếu biết kẻ đầu sỏ gây ra là Ma Tôn thì hắn cũng sẽ không đến đây rồi nhưng mà đã phóng lao thì phải theo lao, chỉ cần không động vào tên ác ma kia thì gã cũng sẽ không có cớ mà xử Dương gia được. “Các ngươi!” Lâm Hoàng đuối lí rồi, lão nếu cứ tiếp tục đem Ma Tôn ra làm tấm bia cho Lâm gia thì chẳng phải ý tứ của Lâm gia là Ma Tôn chính là người phải chịu trách nhiệm sao, còn không đem Ma Tôn ra thì đương nhiên cái chết của Huấn Quý đổ lên đầu Lâm gia rồi, hai con đường đều không dễ đi khiến Lâm Hoàng có chút bối rối. ……………. “Hắc hắc! Các ngươi đám đạo giả thật là rắc rối quá sức khiến người ta đau đầu, việc là do bản tọa làm thì cứ tìm gặp bản tọa đây! Bản tọa là thấy thằng nhóc con kia ngứa mắt nên gϊếŧ đấy, thì lại làm sao?” Một âm thanh mạnh mẽ truyền vào tai đám người đương trường làm tất cả hoảng hốt, lời lẽ đầy bá khí, đầy ngông cuồng ấy còn có ai có thể nói ra ngoài Ma Tôn đây, Long cùng Đoàn Dự và đám Hộ Pháp bước tới. “Huấn gia Huấn Thiên bái kiến đại nhân!” Huấn Thiên đương nhiên không dám lãnh đạm mà ngay tức thì cúi đầu làm lễ, kéo theo sau làm đám trưởng lão. “Dương gia gia chủ Dương Tuyền bái kiến Lục trưởng lão!” Dương Tuyền dù khó chịu cực kỳ nhưng không thể không tuân theo quy củ mà hành lễ, có chăng đằng sau hắn hai bóng đen là vẫn đứng thẳng lưng nhìn chằm chằm vào Long với ánh mắt đầy sự dò xét. “Hừm!” Bằng con mắt nhanh nhạy, Long đương nhiên cảm giác được sự uy hϊếp dù là mong manh đến từ sau lưng Dương Tuyền, hắn tò mò vì cái khí tức khác lạ từ hai tên này, chúng dường như không phải võ giả Trung Hoa. “Ngụy đại nhân nói đùa, làm sao Huấn gia dám trách cứ đại nhân, Huấn Quý chết là vì hắn có mắt không tròng làm đại nhân không vui, nhưng mà nếu ngay từ đầu Lâm gia với tư cách là chủ nhà ngăn chặn thì mọi việc đã không xảy ra, chúng tôi đây là muốn hỏi tội Lâm gia mà thôi!” Huấn Thiên đổ mồ hôi nói, lời lẽ của lão cũng không có kẽ hở nào có thể phản bác được. Long đương nhiên là không bao giờ để việc của mình đổ lên đầu người khác, hắn biết Huấn gia đám đạo giả này là đang tìm cớ để chèn ép Lâm gia mà thôi, hắn đang cảm giác không vui vì sự có mặt của Dương Tuyền……….Dương Nghiệp lão cẩu cùng đám Cường Giả võ lâm hợp sức muốn gϊếŧ hắn còn không lâu trước đó thì làm sao hắn nhìn thuận mắt được……nếu Dương gia còn hai tên Cường Giả ngoài Dương Nghiệp thì nhân tiện đây hắn diệt sát luôn để Dương gia biết bọn chúng đối đầu với người như thế nào. “Đừng nhiều lời, chuyện này bản tọa nhất định quản, gϊếŧ người đền mạng, bản tọa gϊếŧ thằng nhóc con kia thi đền lại cho các ngươi một mạng!” Long khóe miệng nhếch lên nói, cả người hắn khí thế tỏa ra áp bức lên toàn bộ đám đạo giả trước mặt làm ai cũng biến sắc, Huấn Thiên bản thân đứng gần nhất chịu phải áp bức kinh người không thể mở miệng, hai mắt lão trừng lớn như muốn vỡ ra, nghe đồn Ma Tôn không thể dùng lí lẽ để nói chuyện quả nhiên là không sai mà, đây cũng là quá cường thế dùng lực ép người rồi. Huấn gia không dám lên tiếng nhưng Dương Tuyền thì khác, nếu giờ hắn không mở miệng thì cái vị thế Dương gia một đại gia tộc nhất định sẽ bị kẻ khác nói ra nói vào, Dương Tuyền biết đây là Ma Tôn làm khó mình nhưng không thể không tham gia vào……….. “Lục trưởng lão quả nhiên là bá đạo hơn người, ngài cường thế gϊếŧ Huấn công tử còn chưa đủ, bây giờ lại ép bọn ta đạo giáo phải tuân theo ý ngài, xin thứ lỗi cho ta nói thẳng, ngài cũng chỉ là một trưởng lão của Thập Lục Tháp chứ không phải là đại trưởng lão, mong rằng Ngụy đại nhân nhận thức được vị trí của mình, không nên quá phận để rồi danh tiếng Thập Lục Tháp bị tổn hại.” Dương Tuyền mở miệng, áp bức từ Long đều được hai vị Tả Hữu Mật Sứ thay hắn hóa giải cho nên hắn không chịu ảnh hưởng quá lớn, hắn dùng chính Thập Lục Tháp ra đe dọa Long với lí lẽ không chê vào đâu được. Cơ mà Dương Tuyền không ngờ Long lại đang mong chờ chính điều này, hắn trước nay không bao giờ dùng lí lẽ để đối xử với kẻ thù của mình mà là nắm đấm, hắn cũng lười phải suy nghĩ, đã là xem không thuận mắt thì cứ dùng thực lực mà nói chuyện con mẹ nó đi, lằng nhằng dài dòng chỉ tốn nước bọt. “Ngươi! Là đe dọa bản tọa?” Thân hình Long đột ngột biến mất rồi chỉ trong sát na xuất hiện ngay trước mặt Dương Tuyền, cả người hắn ma khí cuồn cuộn không ngừng bao phủ lấy chẳng khác nào một tôn ma thần khiến ai nấy cũng xanh mặt sợ hãi, Ma Tôn xuất thủ chưa bao giờ nương tay là điều ai cũng biết. Tả Hữu Mật Sứ của La Sát giáo cũng thất kinh trước cử động của Ma Tôn nhưng cũng chỉ là bất ngờ mà thôi, chúng ngay tức thì vận dụng nội lực đẩy lùi ma khí xung quang, hai cánh tay đặt lên vai Dương Tuyền kéo gã rụt lùi về sau, tất cả đều nhanh đến không tưởng. “Cường Giả lục cấp! Dương gia đúng là không hề đơn giản!” Long nheo mắt khi cảm nhận được khí tức Cường Giả từ hai bóng đen vừa tỏa ra, diệt sát thêm hai tên Cường Giả lục cấp thì Dương gia lão cẩu Dương Nghiệp không chừng thổ huyết mà đi đời luôn ấy chứ. “Ngụy đại nhân! Dù cho ngài là Lục trưởng lão nhưng cũng không thể cường quyền dùng vũ lực bắt nạt chúng ta, chúng ta Dương gia nhất định sẽ báo cáo việc này lên trên!” Dương Tuyền vừa qua cơn sợ hãi thì tức giận tột độ gầm lên, chưa bao giờ trong đời hắn cảm giác được tử vong đến gần như thế, điều đó làm một con người có lòng tự trọng cao như hắn cảm thấy bị sỉ nhục, trắng trợn sỉ nhục không thể nào chịu nổi. “Hắc hắc! Dương gia chủ cứ liên tục đe dọa ta làm ta cảm giác được có chút sợ hãi đấy……….bản tọa rất sợ đấy………” Long ngửa đầu cười lớn, hắn tin rằng Bất Tử Lão Nhân trước lúc hắn chưa đem về cho lão viên Xá Lợi kia sẽ toàn lực bảo hộ hắn cho nên cái chó gì mà lỗi lầm có thể áp lên hắn đây. “………….Uuuuuuuuuuuuuu…………….” Thân hình Long lại biến mắt, hai tên Mật Sứ thất kinh vừa định kéo Dương Tuyền rụt lùi thì đã không kịp. “Khốn kiếp!” Hữu Mật Sứ ở bên phải Dương Tuyền hét lớn một tiếng trước một cước hung hiểm nhằm thẳng vào mặt hắn đá tới. “Oành!” Không còn cách nào khác, đòn chân quá nhanh làm Hữu Mật Sứ phải thả Dương Tuyền ra để đưa đôi tay lên chặn lại cẳng chân kinh người kia, tiếng va chạm khủng bố đủ để biết lực của cú đá mạnh đến cỡ nào. “Vù!” Trong lúc Hữu Mật Sứ bị đánh bay, Long vẫn không dừng lại…….. ngay sau một cước hắn lại cong người lượn qua thân hình Dương Tuyền, tay trảo hướng thẳng đến cổ Tả Mật Sứ đánh tới. Không bị động như Hữu Mật Sứ, Tả Mật Sứ thân hình uyển chuyển quyết đoán vận lực kéo mạnh Dương Tuyền ra phía sau, đầu nàng ngửa hẳn ra né đòn trảo, chân không quên co lên quặp chặt lấy tay Long thành một thế khóa cứng như muốn tạm thời phế đi một tay hắn. “Hắc hắc!” Long đương nhiên không thể dễ dàng bị khóa chặc như thế, tay bị một lực đạo kinh người giữ chặc đến từ hắc ảnh nhưng đối với hắn thì chừng đó vẫn chưa đủ, hắn thế mà vận lực nâng luôn cả người Tả Mật Sứ lên trong sự ngỡ ngàng của nàng. “Phốc!” Ở xa xa cách đó gần mười mét, Hữu Mật Sứ sau khi hứng chịu cú đá khủng bố rốt cuộc cũng ổn định được thân hình, hai cánh tay tê rân nhưng hắn không có thời gian để dưỡng thương vì Tả Mật Sứ đang trong tình thế nguy hiểm, không một chút chần chừ hắn nhanh chóng phi thân tới cứu viện đồng đội. “Roẹt” Song thiết kích chính là vũ khí của Hữu Mật Sứ, kích dài một thước, nặng hai mươi cân sắc bén kinh người, đầu kích mũi nhọn, hai bên được gắn thêm hai lưỡi dao cong hình bán nguyệt hiểm ác. “Vút……..” Hai thiết kích phá không như hai vệt sáng nhằm tạo thành thế gọng kìm chẳng khác nào muốn hái chiếc cổ của Long xuống. “Pặc…………pặc……….” Qua giây phút sửng sốt, Tả Mật Sứ cũng ngay tức thì lấy lại tinh thần để phối hợp với Hữu Mật Sứ, tựa thế bị nhấc bổng lên không trung, nàng theo đó toàn thân xoay vòng trên cánh tay Long, chân còn lại có đà ấn một cước xuống nhắm thắng đỉnh đầu hắn. “Phối hợp hay lắm!” Long hứng thú mở miệng khen ngợi, không thể không công nhận hai người này đòn thế phối hợp diệu kỳ vô cùng……..nhưng bản thân hắn đã lâm vào tuyệt cảnh không biết bao nhiêu lần cho nên không hề nao núng huống hồ hai đòn này còn chưa được có thể tạo ra nguy hiểm cho bản thân hắn.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]