“Không được!!” Đột nhiên hai tiếng quát cắt ngang lời Lâm Hoàng, còn là thanh âm của ai ngoài Huấn Thiên cùng Dương Tuyền đây, nhắc đến hung thủ thì cả Huấn gia có cho thêm vài lá gan cũng không dám hỏi đến, Dương gia thì khỏi cần nhắc đến là vì sao rồi.
“Lâm lão đầu, cái chết của Huấn Quý là do hắn đắc tội với Ngụy đại nhân nên Huấn gia chúng ta không truy cứu nữa, chúng ta ở đây là nói đến trách nhiệm của chủ nhà là Lâm gia ngươi, chẳng lẽ Lâm gia lần này định đổ hết tội lỗi lên đầu Ngụy đại nhân?” Huấn Thiên nhanh chóng xoay chuyển câu chuyện đổ tội ngược lên đầu Lâm Hoàng.
“Phải, Lâm gia sai là điều không thể chối cãi, các ngươi phải chăng tội thêm tội để Ma Tôn đại danh đỉnh đỉnh đại nhân ra gánh chịu dùm mình?” Dương Tuyền tung hứng ngay lời nói của Huấn Thiên, thật ra nếu biết kẻ đầu sỏ gây ra là Ma Tôn thì hắn cũng sẽ không đến đây rồi nhưng mà đã phóng lao thì phải theo lao, chỉ cần không động vào tên ác ma kia thì gã cũng sẽ không có cớ mà xử Dương gia được.
“Các ngươi!” Lâm Hoàng đuối lí rồi, lão nếu cứ tiếp tục đem Ma Tôn ra làm tấm bia cho Lâm gia thì chẳng phải ý tứ của Lâm gia là Ma Tôn chính là người phải chịu trách nhiệm sao, còn không đem Ma Tôn ra thì đương nhiên cái chết của Huấn Quý đổ lên đầu Lâm gia rồi, hai con đường đều không dễ đi khiến Lâm Hoàng có chút bối rối.
…………….
“Hắc hắc! Các ngươi đám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-san-moi/651738/chuong-241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.