Long đau khổ cảm giác bàn tay trên đỉnh đầu mình, phật khí như lũ cuốn tràn vào cơ thể hắn khiến hắn run rẩy bất lực để ma khí cũng là sức sống của mình trôi đi………
Đát Kỷ ở xa xa gương mặt trắng bệch chứng kiến Long đang chết dần chết mòn, nào còn gã nam nhân cương liệt mà chỉ còn một nam nhân gầy còm chẳng khác nào da bọc xương, hai mắt đỡ đẫn không chút sức sống………….nàng rùng mình vì sau đó chắc chắn sẽ đến lượt nàng…….không được, Đát Kỷ không cam lòng.
“Thằng ngu……ngươi chẳng phải muốn cứu người thân…….ngươi chết thì họ sẽ làm sao?” Đát Kỷ hướng Long gào lên mang theo ý niệm cầu may, nói đoạn nàng nhào tới cửa ra hòng trốn thoát.
“Người thân? Người thân của ta?” Não hải tưởng như trống rỗng của Long bị hai từ đánh vào làm cả người hắn thức tỉnh………….nếu hắn chết thì con trai hắn làm sao? Đàn bà của hắn làm sao?………chết? Chết đối với hắn không phải là kết thúc mà là vô vàn vô tận thống khổ cùng hối hận……chính vì thế…….HẮN KHÔNG ĐƯỢC CHẾT.
“Hút………….lão tử cũng hút……..” Đó là những ý niệm cuối cùng Long, ngay sau đó cả người hắn nổ tung thành một đám hắc vụ bám vào cánh tay Tọa Thiện điên cuồng hấp thụ phật khí của lão tịnh hóa nó thành năng lượng rồi lại biến thành ma khí y như cách lão đang làm.
“A di đà phật!” Bị đám khí chống trả khiến Tọa Thiện có chút nhíu mày bất ngờ, lão nhìn thoáng qua cánh cửa chỗ Đát Kỷ thoát đi rồi ngồi thiền ngay trên mặt đất, tay cầm chuỗi hạt miệng niệm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-san-moi/651660/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.