Cơ mà ngay khi tay Long áp lên áp chiếc quan tài thì Long đột ngột rụt lùi sau hai bước vì chiếc quan tài cử động………..những âm thanh răng rắc như cơ quan phát động rơi vào tai hắn.
Tử khí trong người Long nhanh chóng bùng lên bao trùm cả người hắn trong hắc vụ đề phòng có gì nguy hiểm.
“Oanh!” Đúng lúc này nắp quan tài bật tung, Long nheo mắt nhìn chằm chằm vào miệng quan tài xem thử cái quái gì chui ra ngoài.
“Pặc……..pặc…..”
“Thật là con mẹ nó chui ra a!” Long thốt lên, bên trong quan tài……….một bộ xương cứ thế đứng dậy, nó khoác Hoàng bào tinh mĩ cực kỳ, đầu lâu đội vương miệng chạm khắc nhiều đầu rồng uốn lượn xung quanh.
“Trụ Vương?” Long không kìm lên được lên tiếng hỏi.
Không có tiếng trả lời, cỗ xương chỉ đưa ánh mắt nhìn hắn……….mà cũng không hẳn là nhìn vì nó chỉ còn lại hai hốc mắt không có con ngươi………nhưng……..đột nhiên nó động.
“Phốc!” Trong lúc Long sững sờ, cỗ xương cổ xưa nhảy lên cao, đưa tay tung một chỉ về phía hắn mang theo một đầu đốt xương ngón trỏ.
“Khốn kiếp!” Long gầm lên khiến đất đá dưới chân bạo toái, đòn chỉ quá nhanh làm hắn không kịp né rồi…….cả người hắn là tầng tầng lớp vảy và tử khí che chắn, hắn còn tung một quyền chặn lại đốt xương kia…………..cơ mà………vô ích.
“Phập……” Đốt xương đâm xuyên qua nắm đấm của Long, tiếp đó xuyên thằng qua cánh tay hắn đi thẳng vào thể nội đến khi đụng trái tim hắn mới dừng lại.
“Chó má nó Trụ Vương! Lão tử liều với ngươi!” Cảm nhận được cái chết thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-san-moi/651655/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.