Hai quả cầu thịt bay ngược ra sau kèm theo những tiếng va đập mạnh, lực đạo kinh khủng cùng tử khí cuồng bạo khiến hai gã lính chết không thể chết hơn được ngay tức thì…..Thẩm Hoành nhìn cảnh đó mà mồ hôi lạnh sau gáy tuôn ra như mưa, may sao lúc nãy hắn không rút súng ra không thì…..
“Đại………đại nhân…..cầu xin……cầu xin ngài………tha……tha cho tiểu…..tiểu nhân…..” Đoàn Ngạn Dĩnh ôm đầu lăn lộn dưới đất vừa khóc vừa rêи ɾỉ xin xỏ, hắn không biết Dâʍ Ma cho vào trong đầu mình cái gì nhưng mà nó đang làm đầu hắn đau đớn đến tột cùng, đau đến mức hắn không thể chịu được mà nghĩ đến cái chết để chấm giứt cơn đau này.
“Hừm……….Rượu mời không muốn lại muốn uống rượu phạt…….” Long cười tà nhìn gã trung tướng đang lăn lộn dưới chân mình, hắn cũng không muốn tên phế vật này chết đi thật sự vì cái mạng của gã còn có ích………….lại một cú chụp vào đầu gã, Long áp chế luồn tử khí trong đầu Đoàn Ngạn Dĩnh yên tĩnh lại nằm qua một góc trong não gã, tùy thời có thể phát tác trở lại.
“Ahhhh………phù…..phù……” Cơn đau giảm bớt, Đoàn Ngạn Dĩnh thở phì phò……cả người ướt đẫm mồ hôi như tắm…..gã vừa dạo quanh Quỷ Môn Quan một vòng, hắn thề không bao giờ muốn cái cảm giác ấy quay trở lại nữa……..hắn giương ánh mắt sợ hãi lên nhìn Long, cả người run lẩy bẩy như đối mặt với ác quỷ tu la.
“Đại……đại nhân………..!”
“Câm mồm……….nghe đây, mạng của mày giờ đây chỉ là một ý niệm của tao…….đừng mơ nhờ cao thủ trong tộc cứu thoát bởi vì cái thứ trong đầu mày chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-san-moi/651641/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.