“Cái này xin đại nhân cứ yên tâm………còn về việc của chúng ta thì…….” Đổng Nghiên bắt đầu vào vấn đề.
“Rắc……rắc……..ai da! Dạo này xương cốt ta cứ kêu lách cách thế này, thật là mỏi mệt quá đi mà…….Đổng bà bà nói xem đến cái tuổi này rồi mà ta còn không có được một bóng hồng bên cạnh săn sóc, thật là tuổi già cô đơn bạc bẽo quá mà!” Long dường như không để tâm đến ý đồ của mụ già, hắn vặn vẹo người xoa bóp xương cốt như một lão già đau khổ, thật là đáng thương làm sao.
Cả người Đổng Nghiên run rẩy vì giận dữ, là một siêu cấp cao thủ với bản tâm vững vàng nhưng trước tên điên này mụ không thể giữ nổi bình tĩnh, tiếp chuyện với hắn mụ tự cảm nhận trí óc mình không đủ xài, không thể đoán biết hắn đang nghĩ gì trong đầu.
“Đại nhân bận rộn như thế thật khiến già này cảm thấy xấu hổ bội phần khi không thể chia bớt âu lo với đại nhân ngài, cũng may là già gần đây kiếm được vài cô gái trẻ đẹp……nhất định sẽ hầu hạ đại nhân thật tốt” Đổng Nghiên vừa nói vừa nghiến răng ken két.
Long có hơi sửng sốt một giây khi nghe hai chữ bận rộn, móa…….hắn mới nhậm chức chưa được nửa ngày, còn chưa kịp đánh rắm một cái ở Thập Lục Tháp nữa thì lấy cái cóc khô gì mà bận rộn chứ…….cơ mà hắn muốn thử xem mụ già này có sẵn sàng đưa mỹ nhân xinh đẹp kia ra làm món hàng trao đổi với hắn không…….nếu được thì quá tốt rồi, còn không thì cũng chả sao cả……dù sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-san-moi/651618/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.