Âm thanh va chạm mãnh liệt từ kiếm kình và đao kình vang dội, thanh kiếm của Đặng Hùng bay vút ra sau kèm những tiếng kêu răng rắc như bị nứt vỡ, chưa dừng lại tại đó…….đao khí từ đón thế của Thạch Hàn tiếp tục lao tới chỗ Đặng Hùng.
“Không tốt! Xùy……..xùy!”
Đằng Hùng biến sắc, hắn đạp chân nghiêng người qua một bên……..may mắn cho hắn vì khi hắn vừa nghiêng người thì một phần ngàn giây sau, đao khí rợn người bay vút qua sát người hắn khiến lông tóc hắn dựng đứng.
“Thạch Hàn mạnh đến vậy? Nếu hắn còn luyện tới đao cương thì kinh khủng đến nhường nào?”
“Ta nghĩ chỉ là Ngự Kiếm Phi Hành của Đặng gia quá yếu mà thôi!”
“Đúng vậy!”
“……”
Bên dưới có nhiều kẻ vẫn không phục.
“Đặng Hùng, còn không mau cút……..nể mặt Đặng gia tộc trưởng lần này ta tha cho ngươi một mạng….” Thạch Hàn hướng Đặng Hùng lên giọng như bố thí cho hắn.
“Ngươi!” Đặng Hùng tức giận tột độ, Ngự Kiếm Phi Hành của hắn mới tu luyện đến một ít gia lông nên chỉ ngự được một thanh kiếm nếu không cũng không đến nỗi yếu đuối như thế, tuy không cam lòng nhưng hắn không còn cách nào là rời đi để lại ánh mắt khinh miệt của Thạch Hàn.
“Còn ai muốn khiêu chiến ta? Lên đây hết đi?” Thạch Hàn tiếp tục hướng phía dưới quát.
Các cao thủ bên dưới cau mày nhìn Thạch Hàn lớn lối nhưng không một ai lên mà đều liếc nhìn đối phương, chúng tự tin không thua Thạc Hàn có điều để thắng hắn phải bỏ ra một cái đại giới không nhỏ, đến lúc có kẻ khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-san-moi/651616/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.