Long biết cấp trên không nói với lão Dương về tác dụng khối đá kia vì sợ lão nổi lòng tham chiếm lão của riêng…….mà nếu bất cứ ai biết loại đá kia có thể tăng cường sức sống, kéo dài tuổi thọ thì sao có người có thể cầm long được…….Đối với Long mà nói thì loại đá kia lại còn quan trọng hơn vì hắn nhận ra một điều là sau khi phục dụng nó thì nơi trái tim hắn dường như có một biến đổi nho nhỏ……..chỉ là nho nhỏ thôi nhưng Long tin nếu phục dụng số lượng lớn thì hắn sẽ có một biến đổi gì đó theo hướng tích cực.
Trở về thực tại, Long nhìn chằm chàm vào lão Dương như đang suy nghĩ nên giải quyết lão thế nào đây…..
“Đừng…….đừng gϊếŧ tôi……..cầu xin đại hiệp……” Lão Dương lõi đời sao có thể không nhận ra ánh mắt từ gã thanh niên này là gì, lão biết đây là thời điểm để cầu xin vì nếu chậm trễ một chút thôi thì lão có thể không còn cơ hội nữa.
Long sững sờ vì bị lão già gọi là đại hiệp……mịa nó chứ hắn đã hành hiệp trượng nghĩa, diệt gian trừ bạo trước mặt lão bao giờ đâu……cơ mà……..nghe cái danh xưng ấy hắn cũng hơi thích thích…….chỉ là hơi thích một tí xíu thôi………..hắc hắc……..thôi thì tha cho lão một lần cũng được, dù gì hắn cũng không rãnh để quản lý toàn bộ khu mỏ.
….
Một giờ sau, toàn bộ mười tên cai còn lại cùng gần năm mươi công nhân ở mỏ khai thác kim cương đã tập trung trước căn nhà gỗ của lão Dương……à mà không còn của lão nữa, thời thế thay đổi, đảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-san-moi/651609/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.