“Oe…..oe……oe…..”
“Oe…….Oe…”
Tiếng trẻ con khóc làm Long cùng mọi người đang ở bên ngoài căn phòng phụ sản mừng rỡ, Long không giữ được bình tĩnh đứng bật dậy chạy tới cánh cửa, may là hắn còn giữ được bình tĩnh nếu không đã tung cửa bay vào rồi.
“Mẹ…..mẹ…….con có con rồi………con của con đó……” Long quay sang với Xuân hét lên trong kích động.
“Cái thằng……..đừng làm rộn kẻo ảnh hưởng đến người khác….” Xuân nhắc nhở nhưng mặt cô cũng tràn ngập niềm vui khi sắp được bế đứa cháu nội trên tay.
“Cạch……”Cánh cửa phòng mở ra khiến tất cả mọi người nhào lại.
“Chúc mừng gia đình……mẹ tròn con vuông…….bé là nam……….nặng 4 cân và rất khỏe mạnh…..” Nữ hộ sinh vừa cười vừa bước ra, trên tay cô là một đứa bé bụ bẫm hai má đỏ hồng đang nhắm mắt ngủ ngon lành.
“Con…….con tôi…….” Long không kìm được tiến sát đứa bé nhưng lóng ngóng không biết làm thế nào để bế nó từ tay nữ hộ sinh khiến Xuân bụm miệng cười.
“Thằng ngốc này…..một tay giữ lấy đầu con……tay con lại thì bế con lên…..nhẹ nhàng thôi…..” Xuân dạy Long cách bế trẻ nhỏ.
Thế là Long từ từ bế bé trai kháu khỉnh lên, cảm giác lần đầu tiên được chạm vào con khiến cả người hắn hưng phấn tột độ, hắn nâng niu con trong tay như đang giữ món trân bảo quý giá nhất cuộc đời mình.
“Hihi…….em trai dễ thương quá…….”
“Ừm………lớn lên nhất định sẽ rất đẹp trai nha…..”
Thảo với Quỳnh Anh cao hứng vây xung quanh Long ngắm nhìn đứa bé thốt lên.
“Để mẹ bế cháu của mẹ chút nào…….” Xuân không chờ đợi được tiến lên dành.
“Ặc……cho con bế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-san-moi/651604/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.