Nhưng Hiền quá đam mê hư vinh mà ả đã quên đi bài học lớn nhất mà ả được học trong ngành tình báo đó là phải thẩm định tin tức, lời nói đâu mất tiền mua hay những tờ giấy chứa những con số in ra đâu có giá trị vì thế cái giá cao ngất ngưởng treo mua Cửu Long Thông Thiên Ấn chung quy chỉ là một cái giá mà có tổ chức vì mục đích nào đó đưa ra mà thôi………..đến giờ phút này, khi cận kề cái chết Hiền mới nhận ra một điều là tin tức về cái giá 500 tỷ USD kia thật giả chưa nói đến nhưng liệu với số tiền đó thì tổ chức kia đủ thuê cả vạn tên lính đánh thuê để cướp nó thì tại sao phải mua……….mục đích của chúng là gì?………là gì?………….tất nhiên là chúng muốn tin tức về nó…….thật vậy, giờ đây Hiền mới nhận ra mình là một đứa ngu ngốc và mù quáng………thứ mà chúng muốn chính là tin tức về kẻ sỡ hửu Cửu Long Thông Thiên Ấn để rồi tìm cách lấy nó, chúng có hàng trăm hàng nghìn cách để lấy được nó bằng số tiền thiên văn kia.
“Sao? Hối hận?” Long gằn giọng.
Hiền nhắm mắt lại…….ả đau khổ, dằn vặt……..hai hàng nước mắt chảy dài trên gò má ả không thể nào cứu chữa cho những gì ả đã làm………………vì lòng tham của mình ả đã đẩy hàng chục con người vào chỗ chết chỉ với lý do là bao vây tiêu diệt kẻ khủng bố nguy hiểm………
“Hừ” Long hừ lạnh thả Hiền xuống, dù sao hắn không phải là con người vô trí, chút ít tình cảm đọng lại qua những phút giây hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-san-moi/651596/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.