“Ui……Anh bị thương?” Liếc nhìn ba lô sau lưng Long một hồi, Hiền thu hồi ánh mắt lên người hắn, bỗng nhiên thấy trên cổ Long có vài miếng dán vết thương nên cô thốt lên, nếu cô biết trước đó không lâu chỗ đó là một vết thương lớn đến rợn người do Long tự tay móc đi thì không biết cô sẽ nghĩ gì.
“Không sao…..” Long gạt bàn tay đang định rờ lên vết thương của Hiền ra nói, hắn không muốn cô nhìn thấy màu đen bên trong vết thương của mình.
“Hứ” Hiền dẫu môi lên giận dỗi nhưng rồi cũng không nói gì nữa.
Nửa tiếng sau, xe cứ thế chạy càng ngày càng xa khu dân cư khiến mí mắt Long dựt dựt, quả thật là có vấn đề.
“Đường này đâu phải đường ra bến xe…..” Long lên tiếng làm Hiền và gã tài xế giật mình.
“Chẳng phải anh nói là bí mật sao, đây là đường vòng ra bến xe, tuy dài hơn một chút nhưng ít người qua lại…..” Hiền tìm cớ, cô lại ôm chặc cánh tay Long hơn nữa khiến hai bầu vú như bị bóp nghẹt.
“Vậy sao?” Khóe miệng Long nhếch lên một tí vì cái lý do của Hiền, hắn tò mò muốn xem lần này cô định giở trò gì, hắn cứ ngỡ đã triệt để chinh phục được người đàn bà này nhưng thật không ngờ…….cái hắn muốn biết là lý do gì mà cô phải phản bội hắn…..
Xe lại chạy thêm mười mấy phút, lúc này đã khá xa khu dân cư, bỗng nhiên Hiền lên tiếng hỏi:
“Anh……….anh có yêu đất nước, yêu Tổ quốc không?”
Long sững sờ vì câu hỏi của Hiền, hắn chưa hề nghĩ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-san-moi/651594/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.