….
Kể từ cái đêm trong nhà tắm. Long thấy mẹ cứ tránh mặt hắn, cứ mỗi lần hắn bắt chuyện thì mẹ lại kiếm cớ rời đi, tuy không làm hắn thấy khó chịu như lúc mẹ lạnh nhạt nhưng như thế hắn cũng khiến hắn bực mình, hắn quyết định đột kích người đẹp.
Buổi tối sau khi dọn dẹp, Xuân lén lút liếc ngang liêc dọc, không thấy bóng dáng Long cô mới thở phào trở về phòng, cứ nhìn thấy hắn thì những cảnh dâʍ ɖu͙ƈ ấy lại ùa về đầy tâm trí cô làm cô có thấy lỗi vô cùng, có lỗi người chống cũ, có lỗi với hắn và có lỗi với lương tâm của một người mẹ là cô.
“Mẹ!” Đột nhiên từ trong góc tối, sau tiếng hô là một bàn tay rắn chắc ôm chầm lấy Xuân làm cô giật mình thót tim, là Long không biết từ lúc nào ẩn nấp đợi cô đi qua.
“Thằng quỷ, muốn hù mẹ vỡ tim chết sao” Xuân dẩu môi giận dỗi.
“Ặc, con yêu mẹ còn không hết sao muốn mẹ chết được!” Long nịnh nọt.
“Thôi đi, con……..con tìm mẹ làm gì…..” Xuân hơi lắp bắp nói, ánh mắt đàn ông và khí tức nam nhân từ con trai làm cô không thể bình tĩnh.
“Mẹ! Mẹ sao lại tránh mặt con, chúng ta không phải đã rất vui sao?” Long nghi hoặc hỏi.
“Long! Quên hết mọi chuyện đi con, mẹ có lỗi với ba con và cả con nữa, mẹ là một người đàn bà lăng loàn……huhu” Xuân ôm mặt khóc nức nở, nghĩ đến mà cô lập tức muốn tự sát vì cảm thấy tội lỗi.
“Mẹ……thế những cảm xúc lúc đó là sai sao……..chúng ta có quyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-san-moi/651579/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.