Chương trước
Chương sau
Mai không chịu được nữa, nãy giờ để chống lại dục cảm truyền tới như sóng dữ từ bên dưới cô đã phải gồng mình hết cỡ, đến lúc này cô triệt để buông bỏ chống cự, cô chỉ có thể trách lo^`n mình bót hơn của Nguyệt nên khiến lão muốn ŧɦασ cô hơn.
“Bẹp…….bẹp…….bẹp……..Ặc……” Sau hơn chục cú nắc mạnh của lão Khải, Mai cong người lại co giật, cô lên đỉnh mạnh đến nỗi đầu ngửa mạnh ra sau tựa vào ngực lão, hai đầu ti cùng hộŧ ɭε cương cứng hết cỡ, từ trong khe lo^`n cô là dòng âm dịch bắn mạnh ra bên ngoài làm c*c lão trắng xóa.
“Hô hô……..vậy là chú chỏ nhỏ đã thua rồi……….Bép…….” Lão Khải cười ha hả thả Mai ra, vì lên đỉnh quá mạnh khiến cô gục người xuống, bên dưới vẫn không ngừng co giật.
“Chà chà……….muốn ra rồi…………..liếm đi con đĩ chó……..” Lão Cảnh ngồi lại trên ngai vàng của mình, cầm lấy sợi dây buộc trên cổ Nguyệt giật mạnh cô lại.
“Vâng thưa chủ nhân…..” Nguyệt nhìn con c*c cương cứng trắng xóa trước mặt mình rồi lên tiếng trả lời, các cô gái ở đây lo^`n cùng c̠úc̠ ɦσα đều bị lão đ!t chán chê nên việc xuất tinh trong lúc ŧɦασ là gần như không thể, lão chỉ còn cách bắt các cô phục vụ bằng đường miệng để lên đỉnh.
Nguyệt há miệng ra nuốt vào đầu rùa giữ tợn mút mạnh, lưỡi cô đánh bem bép vào nó để khiêu khích, cô biết lão cũng thích thế.
“Haha…………..phê lắm……….tiếp đi chó ngoan……..” Lão Khải suиɠ sướиɠ giật mạnh sợi dây trên cổ Nguyệt, kỹ năng của cô quá tuyệt vời.
Nhìn thấy sắc mặt đê mê của lão già, Nguyệt biết mình thành công làm lão suиɠ sướиɠ, đã từng là một cô gái trẻ đẹp được không biết bao nhiêu chàng trai theo đuổi với tương lai tươi sáng, giờ đây cô chẳng khác nào một con vật bởi vì tất cả những gì cô có thể làm và phải làm giang rộng chân ra tìm mọi cách phục vụ nhu cầu bệnh hoạn của lão già này. Là một người có học thức, Nguyệt biết mình không thể cam chịu cảnh này nhưng từ khi nhìn lão trừng phạt một cô gái khác đến chêt thì sự sợ hãi đã bao trùm trong tâm trí cô, cái ánh mắt tuyệt vọng của cô gái kia đã in sâu vào tiềm thức và trở thành hình bóng hiện về bất cứ lúc nào cô nghĩ đến chuyện chạy trốn hay chống lại lão.
“Hửm……” Đang đắm chìm trong suy nghĩ, Nguyệt bỗng nhiên bừng tỉnh bới tiếng hừ khẽ của lão Khải, cô biết mình vừa làm lão không hài lòng, ngay lập tức cô đưa bàn tay nhỏ nhắn lên xóc mạnh thân c*c, miệng mút chặc đầu rùa hết sức bình sinh, một tay khác khẽ vân vê hai hòn da"i đen của lão.
“Ưhhhhhh……ahhhhhh……” Lão già được kich thích nên phê cực kì, kɦoáı ƈảʍ dữ dội làm lão muốn ra rồi, lão muốn được đ!t hơn nhưng chẳng còn cái lỗ nào đáp ứng được nhu cầu của lão, cũng phải thôi vì mỗi khi có hàng mới lão đều đè ra đ!t chán chê vài ngày liên tục….
Sau vài phút Nguyệt nghe thấy từng hơi thở nặng nhọc của lão già nên biết lão sắp tới rồi, để tăng thêm kíƈɦ ŧɦíƈɦ cô đánh lưỡi bem bép trên đầu rùa cùng lúc với xóc c*c lão nhanh hơn.
“Ahhhh……….sướng lắm………..nhanh nào………” Lão Khải nắm chặt lấy đầu Nguyệt, hơn ai hết cô hiểu lúc này phải làm gì, ngay lập tức cô mút mạnh hết cỡ đầu khấc trong miệng để có thể hứng trọn vẹn toàn bộ tϊиɦ ɖϊƈh͙ của lão già không sót một giọt.
“Ahhhhhh……..” Lão Khải lên đỉnh, lão cong người bắn thẳng luồng tϊиɦ ɖϊƈh͙ vào miệng Nguyệt với vẻ thỏa mãn cực độ.
“Cho chủ nhân xem nào…….” Vuốt đầu Nguyệt như vỗ về thú cưng, lão ra lệnh.
Trong nhục nhã cùng cực, Nguyệt ngoan ngoãn há miệng ra để lão già có thể thấy toàn thứ chất lỏng trắng đục mà lão vừa bắn vào miệng cô.
“Hắc hắc………xem ra không sai………..bây giờ bò quanh phòng 3 vòng rồi trở lại đây……..nếu làm rơi giọt nào thì sẽ bị phạt…….haha” Lão Khải hài lòng dặn dò thú cưng của mình, bây giờ là lúc lão phải trừng phát con thú hư là Mai.
“Đâu rồi, để xem nào………” Lục lọi đống đồ chơi trong một cái tủ lớn cạnh ngai vàng một hồi, lão Khải lôi ra một con nhộng khá to, nhưng mà kinh dị là nó khác biệt hoàn toàn các con nhộng khác là bề mặt của nó được dán đầy gai nhựa cứng.
“Lại đây chó hư……….mày phải bị phạt………hắc hắc……..” Kéo mạnh sợi dây trên cổ Mai, lão Khải quyêt định món đồ chơi này là thứ trừng phạt Mai, nhưng ngay tại lúc này Mai hành động.
“Chết đi lão già khốn kiếp……….” Lúc Mai bò tới chỉ còn cách lão Khải nửa mét thì cô đột nhiên vùng dậy, vừa hét lớn cô vừa cẩm một mảnh kính vỡ trên tay nhắm thẳng cổ lão mà đâm tới. Tất cả mọi người trong căn phòng đều ngỡ ngàng vì hành động cực kì manh động này của cô gái trẻ , họ không biết Mai đã quyết tâm rồi, cô thà chết chứ không để lão đút cái thứ kinh dị kia vào trong cơ thể mình, bao nhiêu tủi nhục và thù hận khiến cô không thể kìm nén được.
“Hắc hắc……..” Nhìn mảnh kính sắp đâm vào cổ mình mà khóe môi lão Khải nhếch lên một cách kì dị, trong sự kinh hãi tột độ của Mai, miệng lão mở rộng, cái lưỡi của lão đột ngột dài ra kinh khủng như quái vật trong phim kinh dị, nó như một mũi khoan xuyên thẳng qua đầu cô ra đến tận phía sau gáy khiến cô gái trẻ chết đi trong sự sợ hãi và không cam lòng, chỉ còn vài milimet nữa thôi cô đã có thể cắt cổ lão.
“Chà…….lại thêm một con bé ngu ngốc………” lão Tuấn nhìn xác Mai dưới chân lão già mà tiếc nuối, dù có thành công cắt được cổ lão thì lão cũng không chết được vì cơ thể lão có thể tự chữa trị một cách nhanh chóng.
“Phốc……..” Mang theo bộ mặt tiếc thương, lão Tuấn tiến tới cạnh xác Mai, sau khi bưng xác cô lên bằng hai tay thì lão đột nhiên há miệng mình ra, ở đằng xa Nguyệt trợn mắt kinh hoàng vì từ miệng lão là từng sợi tơ nhện to và dài phun ra, chỉ trong vòng một phút lão đã hoàn thành quấn xác Mai lành một cái kén to. Vẻ mặt tiếc thương giờ đây đã biến thành vẻ mặt hài lòng thỏa mãn, lão lại có thêm dinh dưỡng nuôi đàn con của mình……….
“Các con xuống nhận hàng đi ! ” Sau tiếng hô của lão, từ trên trần nhà cao vút và tối tăm, hơn nghìn sợi tơ nhỏ phủ xuống, ngay sau đó là hàng nghìn con nhện to bằng nắm tay bu theo xuống, chúng bu lấy thức ăn mà cha chúng cho mà quấn tơ, chỉ vài giây sau, cái kén to đã bị chúng kéo lên trên cao.
Nguyệt run rẩy, cô sợ………cực độ sợ hãi vì cảnh tưởng kinh dị mà mình vừa chứng kiến, từ lão già đến con trai lão làm tim cô muốn vỡ tan vì sợ, chúng là loại quái vật gì vậy, theo bản năng cô khẽ ngẩng cao đầu nhìn lên trên trần nhà cao vút mà cô chưa bao giờ để ý, cảnh tượng tiếp theo làm hai mắt cô trợn trừng, cả người gục xuống run lẩy bẩy vi chấn kinh, miệng không tự chủ được phun toàn bộ tϊиɦ ɖϊƈh͙ ra bên ngoài……….bên trên là chi chít những cái kén to………..
“Hắc hắc……………….xem ra các con lại sắp có thức ăn………” Lão Tuấn nhìn Nguyệt ở đằng xa run rẩy mà cười tà, lão nhanh chóng quay lại với hai món đồ chơi của mình, hai cô bé nãy giờ nhắm mắt run rẩy trong góc tường cũng không dám chần chừ phút giây nào trở lại phục vụ chủ nhân của mình, dù không phải lần đầu chứng kiến chuyện kinh dị này nhưng lần nào cũng khiến các cô sợ đến tái xanh mặt mày và cầu mong mình không bị hai con quái vật này chú ý.
Lão Khải không để tâm đến chuyện Tuấn làm vì hơn ai khác lão biết con trai mình là cái thứ gì, ngồi trên ngai vàng nheo mắt không biết đang suy nghĩ một điều gì đó, tất nhiên lão không hề nghĩ đến Nguyệt rồi vì lão không rãnh hơi để đặt trí não đến một món đồ chơi như thế……….
“Sắp tới là cơ hội………….nhất định phải để thằng Lợi được cải tạo………..” Lão Khải thì thầm quyết tâm, thì ra điều lão lo lắng chính là thằng cháu đích tôn của mình được như cha và ông nó, trở thành những người ‘Đột biến Gen’.
Lão Khải hồi còn trẻ đã từng du học tại Mỹ, tại đây lão đã tham dự vào một tổ chức gọi là ZeRo – chính là tổ chức đứng đằng sau thao túng toàn bộ thế giới ngầm tại đất nước giàu có này, ZeRo hướng tới sự hoàn mĩ thần thánh, những kẻ cầm đầu tin rằng con người là những sản phẩm lỗi và chỉ có kết hợp với động vật thì con người mới mạnh mẽ lên vì thế chúng tập trung vào nghiên cứu để tạo ra những ZeRo Xmen – hay còn gọi là người đột biến Gen.
Sau khi tham gia vào tổ chức, lão Khải được nhận nhiệm vụ là về Sài Gòn lúc bấy giờ vẫn còn nằm trong quyền kiểm soát của Mỹ để từng bước nắm vững địa bàn được xem là nơi chính quyền Mỹ sẽ tập trung biến nó thành Hòn Ngọc viễn đông này nhưng không ngờ Mỹ cùng tay sai lại thua trước lực lượng Cách Mạng được Nga cùng Trung Quốc hộ thuẫn, thành viên bé nhỏ như lão Khải cũng nhanh chóng bị tổ chức bỏ rơi.
Không ngờ sau một thời gian kinh doanh thành công và trở thành một đại gia giàu có, lão Khải lại nhớ về tổ chức cũ, lão tìm cách liên lạc trở lại với ZeRo và lần nãy lão thật sự lọt vào mắt xanh của những người lãnh đạo, sau vài tháng thẩm tra, lão được tổ chức cải tạo cơ thể.
Xui xẻo là cơ thể lão Khải quá yếu, chỉ phù hợp với Gen của loài cóc cho nên lão không thể tăng cấp lên nữa mà an phận ở cấp 1 vì nếu cơ thể phù hợp với Gen các loại động vật mạnh mẽ như Cá Sấu, Hổ……thì sẽ được tổ chức coi trọng bởi vì người mang loại Gen đó có thể tăng cấp X-Men lên cấp 2 hay thậm chí là các cấp cao hơn, tất nhiên là tùy theo độ cống hiện mới được tổ chức cung cấp các loại Gen quý.
X-Men được chia làm 7 cấp từ thấp đến cao, cấp 1 là cơ bản khi Gen động vật được ghép gây ra đột biến từ x1 đến x5 như lão Khải với lưỡi cóc cứng như kim loại, ở các loại Gen mạnh khác, người đột biến có thể đạt mức đột biến lên x10 tương đương với cấp 2, cứ thế mỗi khi đột biến tăng lên 5 lần tương ứng với 1 cấp, đến cấp 7 thì được xưng là God-Xmen với mức đột biến là x35 lần trở lên.
Trong lịch sử tổ chức ZeRo chưa có ai đạt được cấp 7, mức đột biến cao nhất được ghi nhận lại là 30 lần và người đó chính là thủ lĩnh tối cao của ZeRo hiện tại – XMen cấp 6 – biệt hiệu SaTan.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.